Đồng Thiên Vũ không nói chỉ chờ xem Mã Thức Phương sẽ làm gì tiếp theo.
Khuôn mặt anh vẫn lạnh băng như vậy nhưng thoáng sẽ thấy được tia khinh bỉ sâu trong đôi mắt sắc bén.
Mã Thức Phương thấy anh không phản ứng hay tỏ ra sợ hãi trong lòng bỗng dưng run sợ nhưng vẫn cố giữ vẻ kiêu ngạo lên giọng:
“Mọi người hôm nay tôi đến đây là để thay chủ cho Đồng thị.
Các vị cũng biết đó, với việc các cổ đông lớn rút cổ phần thì Đồng thị cũng đã rớt giá cổ phiếu mà trong tay tôi lại đang nắm giữ số cổ phần cao hơn Đồng Thiên Vũ vì vậy tôi sẽ là người điều hành Đồng thị.”
“Cô Mã đây hình như có chút nhầm lẫn nhỉ, cổ phần cô cao hơn thì người điều hành Đồng thị vẫn là boss Đồng của chúng tôi, cô lấy quyền gì?”
Thư kí Ngô trầm giọng có chút tức giận lên tiếng, anh chẳng ưa gì thể loại như cái cô Mã này.
Phụ nữ gì mà chảnh choẹ, chua ngoa lại có lòng tham không đáy nữa chứ…Xin lỗi nếu có cho Ngô Diên anh cũng chẳng thèm, sao mà hay ra vẻ quá!
Mã Thức Phương vẫn giữ nguyên bộ dáng kiêu ngạo của mình, cô ta hất mặt lên nói:
“Nhưng cổ phần trong tay tôi cao hơn anh ta vì vậy tôi có quyền trục xuất Đồng Thiên Vũ.
Anh đừng có ý kiến không chừng tôi đuổi việc luôn cả anh đấy!”
“Mạnh miệng vậy sao Mã Thức Phương?”
Từ cửa vang lên giọng nói của phụ nữ, cánh cửa phòng mở ra một thân ảnh mảnh mai đi vào.
Đan Tâm sắc sảo kiều diễm trong set đồ lụa dài áo hai dây ôm eo cao cấp, mái tóc xoăn xoã sau lưng bên phải có kẹp chiếc kẹp nhỏ đính kim cương, đôi môi rạng rỡ nở nụ cười trong màu son đỏ thuần.
Cô đi lướt qua bàn họp đến chỗ Đồng Thiên Vũ rất tự nhiên hôn lên môi anh một cái, khoé môi cong lên:
“Chồng yêu vất vả họp từ sáng giờ rồi nhỉ, em đến giúp chồng giải quyết rắc rối đây.”
Đồng Thiên Vũ nhếch miệng đưa tay cưng nựng cái cằm nhỏ của Đan Tâm.
Vợ của anh cũng thật nghịch ngợm đi nhưng mà anh sẽ để cô quyết định, khí chất vợ anh không đùa được đâu.
Nhanh chóng đứng lên nhường lại ghế cho Đan Tâm còn mình thì sang ghế của thư ký Ngô ngồi, còn thư ký Ngô cung kính đứng cạnh anh.
Mọi người có mặt trong phòng họp đều bất ngờ kể cả Mã Thức Phương.
Đồng Thiên Vũ vậy mà lại đi nhường chỗ cho vợ, ai mà không biết Đan Tâm vừa là thư ký vừa là vợ anh nhưng như vậy thì có chút lép vế rồi.
Boss Đồng thế nhưng lại nghe lời vợ biến chủ thành khách ngồi sang bên để Đan Tâm chủ trì cuộc họp.
Đan Tâm chỉnh chu hai khuỷu tay chống lên bàn, đôi bàn tay đan vào nhau đặt dưới cằm quét mắt qua từng gương mặt có trong phòng và dừng lại ở Mã Thức Phương.
Tiếng nói êm tai nhưng nghe rõ khiêu khích cất lên:
“Cô Mã đây mới có bao nhiêu đó cổ phần mà đòi thay máu Đồng thị của chồng tôi rồi à? Cô có bản lĩnh đấy nhưng mà hình như vẫn còn chút khờ dại.
Nắm được số cổ phần của các vị cổ đông lớn thì hay lắm sao nhưng hình như còn một vị cổ đông lớn nhất ở Đồng thị cô vẫn chưa thuyết phục để mua được nhỉ?”
Mã Thức Phương trừng mắt tức giận nhìn Đan Tâm dửng dưng từ đâu xuất hiện lại lên mặt với cô ta.
Con nhỏ khốn kiếp ỷ mình có Đồng Thiên Vũ che chở thì ngon à, hôm nay cô ta sẽ cho hai vợ chồng chúng nó đẹp mặt.
“Thì sao vị cổ đông đó cuối cùng cũng sẽ giao cổ phần cho tôi thôi, dù không có nhưng hiện tại tôi vẫn nắm nhiều cổ phần nhất so với Đồng Thiên Vũ.
Các vị