Chương 25: Cô ấy có bạn trai rồi
Dịch: CP88
Trợ dịch: Bối Diệp
Type: YZ95
Mang đi nơi khác không xin phép không sao nhưng vui lòng ghi rõ tên dịch giả hoặc dẫn link. Đây là sự tôn trọng tối thiểu bạn nên làm dành cho dịch giả. CP88 xin chân thành cám ơn!
***
"Thằng nhóc thối, bày cái mặt khó ở đó cho ai xem hả?"
Hạ Chấp Ngộ không tiếp lời, Hạ phu nhân đi đến trước giá sách, nhìn hai chiếc cúp giống hệt đặt cạnh nhau.
Sắc mặt bà hơi ảm đạm đi, bà đưa tay chạm nhẹ vào chiếc cúp khắc tên của Hạ tiên sinh, "Nhìn con trai của ông đi này, chẳng chịu thua kém chút nào."
Hạ phu nhân cảm khái hai tiếng, Hạ tiên sinh mất sớm, bà cũng đã phải nghĩ thông suốt từ lâu."Con không bắt nạt con bé đó chứ?"
"Sao ạ?"
"Mẹ thấy con bé dịu dàng yếu đuối như vậy, con mà còn dọa nạt gây sức ép nữa kẻo người lại chạy mất."
Hạ Chấp Ngộ đi đến trước khung thêu, vẫn cứng miệng cãi. "Con đâu có."
"Không được, mẹ phải tìm cho con bé một chỗ dựa."
Trong lòng Hạ Chấp Ngộ dâng lên dự cảm không lành, Hạ phu nhân hai năm nay cực kỳ tích cực giới thiệu bạn đời cho hắn và Hạ Sí Hạ, sau này bởi vì hai người họ đều quá khó nhằn mới dừng lại, nhưng bà giống như tìm được đam mê, con cái không được thì chuyển đối tượng sang những người xung quanh.
"Mẹ đừng có mà ghép cặp bừa cho người ta."
"Con vẫn không tin mẹ? Mấy thằng nhóc trong tay mẹ đều rất khá đó." Hạ phu nhân nói xong thì lấy một đôi kính từ trong túi xách ra đeo lên, cầm điện thoại mở sổ ghi chép.
"Con xem thằng nhóc này, giảng viên đại học, cao hơn một mét tám, dáng dấp cũng rất được đúng không?"
"Còn có thằng nhóc này, gia đình làm ăn buôn bán, nhã nhặn lịch sự. . . . . ."
Hạ Chấp Ngộ nhìn đôi mắt Hạ phu nhân sáng rực, dáng vẻ như thể đang tìm con rể cho chính mình.
"Sao mẹ. . . . . . không xem xét đến con này?" Hạ Chấp Ngộ bực bội trong lòng, muốn mở lời nhưng lại không biết làm sao mà nói ra, sau một hồi mới nghẹn ra được một câu này.
"Con thì có cái gì mà xem xét," Hạ phu nhân liếc cũng không liếc hắn lấy một cái, "Giới thiệu cho con bao nhiêu cô rồi, con đến cả gặp mặt một lần cũng không chịu. Mẹ mới không phí sức với con nữa."
Hạ Chấp Ngộ mím môi, còn muốn nói tiếp, Hạ phu nhân đã nhanh chóng đi ra ngoài.
"Tương Niệm, Tương Niệm -------" Bà ra đến ngoài nhưng lại không thấy người đâu.
Tống Tương Niệm từ trong phòng bước nhanh đến, "Hạ phu nhân, bác có gì phân phó ạ?"
"Con đứng yên đó, đừng cử động nha."
Tống Tương Niệm còn chưa hiểu đầu đuôi ra làm sao, đứng ở đó không dám động. Hạ phu nhân giơ điện thoại lên, ấn chụp.
"Xinh đẹp tuyệt vời."
"Hạ phu nhân có chuyện gì sao ạ?"
"Không có gì không có gì." Hạ phu nhân ấn phát wechat, Hạ Chấp Ngộ đứng ngay cạnh bà, nhìn thấy bà gửi ảnh vào một nhóm trò chuyện tên là 'Các phú bà Tô Châu'.
[Cô bé này thế nào?]
Quả nhiên rất nhanh đã có mấy người chị em vào tiếp lời, "Cô gái nhỏ này thật xinh đẹp, con cái nhà ai thế này?"
Hạ phu nhân gõ chữ, "Rất hợp với cháu trai cả nhà cô ba nhà em đúng không, sao hả?""Ha ha ha, tuyệt phối tuyệt phối!"
"Mẹ." Hạ Chấp Ngộ đứng phía sau chợt lạnh lùng lên tiếng, dọa Hạ phu nhân suýt đánh rơi điện thoại, "Giật cả mình, làm gì đi lại không phát ra tiếng động thế hả?"
Dứt lời liền đi đến bên cạnh Tống Tương Niệm, "Tương Niệm, lâu lắm rồi bác không mua quần áo. Con đi cùng chọn giúp bác được không? Cứ tính giờ thanh toán công."
"Vâng ạ, Hạ phu nhân."
Tống Tương Niệm vô tình bỏ qua ánh mắt ra hiệu của Hạ Chấp Ngộ.
Hạ phu nhân gõ chữ lia lịa trên màn hình, "Mau sắp xếp đi, bây giờ tôi mang con bé ra ngoài luôn."
Hạ Chấp Ngộ quét mắt qua, Hạ phu nhân đã giấu điện thoại về sau lưng, "Tương Niệm, chúng ta đi."
"Cô ấy còn phải làm việc." Hạ Chấp Ngộ vội nói.
"Nhóc con đừng có quên, người trả tiền lương là mẹ nhé." Hạ phu nhân ném lại một câu rồi không để ý hắn nữa.
Tống Tương Niệm cầm túi xách theo bà đi ra ngoài, Hạ