Mấy ngày nay, cô sống trong biệt thự Wog được mọi người chăm sóc tỉ mỉ, ăn ngon ngủ kĩ cuộc sống an nhàn nên sức khoẻ được cải thiện đáng kể.
Da dẻ cô dần trở lên hồng hào cùng gương mặt có đầy sức sống hơn.
Cuộc sống này khiến cô không quen lắm nhưng cô dần cũng tiếp thu cuộc sống ở thành phố này.
Người hầu trong biệt thự cũng cảm nhận rõ, thiếu phu nhân thay đổi, tính tình tốt hơn vui vẻ hay cười hơn.
Bác sĩ Anna ngày nào cũng ghé qua thay thuốc nên vết thương trên đầu cô đã lành hẳn.
Thỉnh thoảng còn ngồi nói chuyện cùng với cô như sợ cô chưa nghĩ thông suốt như Sở Uyển trước.
Biệt thự Wog - Los Angeles Mỹ
Bà Anna bước vào phòng khách liền thấy cô gái ngồi trên ghế sopha mắt trong suốt chăm chú nhìn màn hình, ngón tay thon nhỏ cầm hoa quả ăn thỉnh thoảng môi còn cười khẽ, tiếng tivi phát ra những âm thanh vui nhộn.
Bà bước chân chầm chậm đi tới chỗ cô, cô nghe tiếng bước chân liền đưa đôi mắt trong suốt còn ánh nét cười nhìn sang, bà bước lại cúi đầu thấp giọng chào:
- Thiếu phu nhân buổi chiều tốt lành!
Cô cười đáp:
- Bác sĩ Anna tốt lành! Bà ngồi đi, bà tìm cháu có việc gì sao?
Bình thường bác sĩ Anna có đến nhưng đa phần là buổi sáng, giờ này bà đến khiến cô rất ngạc nhiên.
Bà ngồi xuống ghế đối diện cô thở dài rồi mới thấp giọng nói:
- Đúng là vậy, tôi thấy thiếu phu nhân bệnh đã chữa khỏi vết thương cũng lành không biết khi nào cô có thể về nước?
- Về nước? Sao phải về ạ! Cháu thấy ở đây rất tốt ạ.
Cô kinh ngạc xong cười gượng đáp.
Về nước cô sẽ có chồng có con, cô chỉ muốn ở đây dưỡng bệnh một mình thoải mái khi nào khỏi liền tiếp tục chữa bệnh.
Bà Anna nghe Sở Uyển nói thế liền biết cô không muốn về.
Thấp giọng buồn rầu than thở nói:
- Thiếu phu nhân khoẻ rồi còn Tiểu thiếu gia vẫn phát bệnh.
Tôi nghe lão Trần nói dạo này thằng bé phát bệnh liên tục, không cho người khác động vào càng không đi bệnh viện.
Lão Trần nói bệnh tình càng ngày càng nghiêm trọng.
Nếu không chữa kịp thằng bé chẳng biết sẽ thế nào?
- Tiểu thiếu gia?
Nghe bà Anna nói cô liền nhớ đứa con trai bé nhỏ trong kí ức gầy gò, da nhăn nheo suýt chút nữa bị thân thể này bóp chết khi vừa mới sinh non được 5 tháng.
Sở Uyển nhíu hai đầu lông mày suy tư, đứa bé trai - Phó Xuyên đó giờ là con trai của cô.
- A Xuyên bị bệnh lúc nào sao cháu không biết gì vậy?
- Thiếu phu nhân sinh non xong bị bệnh ảnh hưởng đến Tiểu thiếu gia.
Sau khi thiếu phu nhân đi Mỹ, Tiểu thiếu gia biếng ăn rồi không chịu nói chuyện rồi dần đà thành tự kỷ, dạo gần đây tự hại bản thân.
Những năm gần đây bệnh tình thiếu phu nhân luôn xấu nên không ai thông báo.
Giờ thiếu phu nhân tốt nên, bà già này mới dám nói ra.
A Uyển