Chương 27
Thông thường, phụ tá yêu thích gì, chỉ cần không ảnh hưởng tới toàn cục, thân làm Thái tử hắn có thể khoan dung một chút.
Nhưng lúc này trong lòng Phượng Ly Ngô lại mơ hồ có một chút khó chịu, chỉ cảm thấy vị thiếu phó này trong ngoài bất nhất, loại người như vậy sẽ trung thành lâu dài với hắn ư?
Khương Tú Nhuận vội vàng từ biệt mấy tiểu quan trong phòng gác cổng. Bởi vì Quý Bỉnh Lâm hứa hẹn từ nay trở đi sẽ giúp đỡ ca ca Khương Chi của nàng học tập nên nàng lấy một viên than trúc viết địa chỉ phủ trạch ra xong rồi mới đi ra ngoài.
Lúc trước đó vẫn còn tốt nhưng cho tới khi nhìn thấy thiếu niên kia cầm than trúc ghi lại địa chỉ cho thanh niên nọ, lại còn dặn dò đi dặn dò lại rồi mới chạy ra ngoài, lửa giận trong lòng Phượng Ly Ngô lập tức tăng vọt lên.
Ngay sau đó cũng không để ý tới Khương Tú Nhuận nữa, trực tiếp đi thẳng tới chủ ty Công bộ bàn bạc.
Mà Khương Tú Nhuận không hề hay biết Thái tử nhìn mình chướng mắt, cho rằng Phượng Ly Ngô lên triều nhìn thấy phụ vương nên đã bị chọc tức tới nỗi nóng nảy.
Thế là nàng đi theo ở phía sau cũng không nhiều lời, nghĩ tới chuyện lát nữa hồi phủ, nếu như Thái tử không dặn dò gì thì sẽ trốn tới một chỗ yên tĩnh nghỉ ngơi.
Nhưng tới khi hồi phủ rồi, nàng xin Thái tử cho nàng về viện của mình, vậy mà Thái tử lại làm như không nghe không thấy, tới lúc hắn mặt lạnh ngồi đọc sách, Khương Tú Nhuận mới mơ hồ cảm thấy cơn tức giận của Thái tử xuất hiện vì nàng.
Mắt thấy Phượng Ly Ngô có ý muốn bắt mình quỳ ở thư phòng, Khương Tú Nhuận liếm môi một cái, quyết định sẽ không chịu cơn giận không đâu này, hỏi thẳng vào vấn đề: "Điện hạ có bất mãn chỗ nào với tại hạ sao?"
Mặt Phượng Ly Ngô lạnh như băng nói: "Ồ, quân cho rằng bản thân có chỗ nào khiến cô bất mãn sao?”
Loại hỏi ngược để lảng tránh vấn đề này là xảo quyệt thâm độc nhất.
Phàm là người yếu bóng vía đều sẽ thấp thỏm trong lòng, trong thoáng chốc sẽ nghĩ thân phận nữ tử của mình bị bại lộ hoặc là bị phát hiện tham ô, lấy tiền công bỏ túi riêng trong khi xử lý yến hội?
Thế nhưng Khương Tú Nhuận đâu phải người bình thường? Tuy rằng trong lòng có gợn chút sóng nhưng sắc mặt vẫn không biến nói: "Tại hạ ngu dốt, xin Thái tử chỉ rõ..."
Không phải Phượng Ly Ngô ra vẻ sâu xa khó lường, thật sự là phiền muộn trong lòng hắn ngày hôm nay nhất thời ngay cả bản thân hắn cũng khó rõ ràng, cũng không thể nói: Lúc trước ngươi yêu thích nam tử giống như cô, vì sao bây giờ thay đổi nhanh như vậy!
Bị Khương Tú Nhuận hỏi ngược như thế, Phượng Ly Ngô cũng biết hôm nay mình có hơi vô cớ khi nổi giận với Khương thiếu phó, nhưng trong lòng vẫn luôn khó chịu, liền hỏi: "Hôm nay ở Công bộ, ngươi nói chuyện với ai mà vui vẻ như vậy?"
Khương Tú Nhuận mở to mắt, thầm nghĩ: Chẳng lẽ Thái tử cũng biết Qúy Bỉnh Lâm kia chính là người kỳ tài? Cho là nàng quen biết Qúy Bỉnh Lâm nhưng không tiến cử cho hắn nên tức giận?"
Nghĩ như vậy, nàng lập tức ngoan ngoãn nói: "Bẩm Thái tử, tiểu quan kia tên Quý Bỉnh Lâm, người Ngân Hoa, Hoài Tây, hôm nay tại hạ cũng mới quen biết hắn. Thế nhưng xem cách hắn ăn nói, ngoại trừ am hiểu công trình thủy lợi và đường sông RA, còn am hiểu dân tình ở Tây Bắc. Tại hạ nhớ kỹ, hôm qua điện hạ từng hỏi trong phủ có phụ tá nào am hiểu khai thông hệ sông nước vào mùa mưa cho vùng Tây Bắc không nhưng không có một ai. Nếu điện hạ có thời gian, xin hãy xem xét người này, có khi có thể dùng được một chút."
Quý Bỉnh Lâm ở kiếp trước do chính tay Đoan Khánh đế tiến cử, luôn đối phó với bè phái của Thái tử. Khương Tú Nhuận vốn không hề có ý tiến cử người tài cho Phượng Ly Ngô.
Thế nhưng lúc này Phượng Ly Ngô lại hỏi, nếu như nàng giấu giếm, e rằng sẽ bị Thái tử mắc bệnh đa nghi này nghi ngờ.
Phượng Ly Ngô nghe vậy thì nhíu mày, vẻ mặt vẫn không hòa hoãn: "Ồ, cô nhìn tướng mạo hắn tuấn tú, không giống loại trượng phu có tài hoa, hắn thật sự là người có thao lược sao?"
Khương Tú Nhuận có hơi kinh ngạc nhìn Thái tử, chần chờ nói: "Điện hạ có lẽ đứng ở xa, không có thấy rõ, vị Qúy tiên sinh này ngồi gần lò sưởi nhóm lửa, trên mặt còn có vết sẹo đậu mùa chưa lành... Nếu nói tuấn tú, vẫn còn thiếu một chút."
Thốt lời này ra, Khương Tú Nhuận lập tức có chút hối hận. Loại hành vi nhìn xấu nhìn đẹp, thích bình phẩm từ đầu tới chân người khác, rõ ràng chỉ có nữ tử mới có tật xấu đó.
Thái tử chỉ thuận miệng khen một câu, nàng lại ngang bướng bình phẩm người ta xấu xí, quả thật là ăn cơm canh no quá nên sinh sự rồi!
Nhưng lời này vừa dứt, vẻ mặt âm u của Phượng Ly Ngô lại dần dần tan biến, hắn đứng dậy, đi tới bên cạnh Khương Tú Nhuận, lời nói cũng hòa hoãn hơn mấy phần: "Hôm qua cô chỉ thuận miệng hỏi, vậy mà quân nhớ kỹ như vậy, phiền thiếu phó nhọc lòng rồi, ngày khác, cô sẽ mời Quý Bỉnh Lâm kia tới quý phủ."
Nói chuyện với Khương Tú Nhuận, Phượng Ly Ngô cũng bất giác nhớ tới gương mặt của người kia không sáng sủa lắm, quả thật không được coi là tuấn mỹ.
Cảm xúc khó hiểu tích tụ trong lòng tan đi, Thái tử điện hạ yêu người tài lại xuất hiện, hòa ái nói với Khương Tú Nhuận: "Quân đi theo cô cả một ngày, hẳn là cũng mệt rồi, mau đi nghỉ ngơi đi."
Sấm sét hay mưa gió cũng là ơn vua. Khương Tú Nhuận mặc dù không biết tâm tình hôm nay của Thái tử rốt cuộc thế nào nhưng cuối cùng cũng trở nên tốt đẹp, nàng vội vàng rời khỏi thư phòng.
Chờ tới khi trở lại phòng mình, Thiển nhi hầu hạ nàng rửa mặt xong xuôi, sau đó nàng mới mang ra bản vẽ lấy từ Công bộ, tính toán vật liệu và mét khối gỗ, nhìn xem có thể tham ô được bao nhiêu.
Đáng tiếc miếng thịt béo như thế lại không thể ăn sạch. Tính toán lộ trình người Ba Quốc sắp tới đây, nàng cần chuẩn bị kế hoạch chu đáo rồi rời khỏi thành Lạc An này.
Kế hoạch của Khương Tú Nhuận cực kỳ đơn giản, chờ lúc vị chất nữ Ba Quốc kia tới đây, bản thân nàng xin Thái tử cho ra cách thành trăm dặm đón tiếp. Nhất định Thái tử sẽ đồng ý.
Đến lúc đó nàng và huynh trưởng lấy cớ đi nghênh đón chất nữ, nửa đường phát sinh chút chuyện ngoài ý muốn, dù sao thói đời bất ổn, thổ phỉ cũng thường xuyên xuất hiện.
Nếu nàng và huynh trưởng "chết" đi, tất cả mọi chuyện sẽ không còn dấu vết nữa. Cũng không cần lo lắng sứ giả Ba Quốc, nhất định là lúc trước đó Thân Ung cũng đã căn dặn không được nói toạc ra bí mật của nàng.
Đến lúc đó, nàng và huynh trưởng cũng sẽ có thân phận mới, tới nước khác sinh sống, không can dự vào những thị phi này nữa.
Mà lý do thuyết phục huynh trưởng cũng rất đơn giản, chỉ cần nói bí mật của mình sắp bị Thái tử phát hiện, huynh