#REVIEW: CHẠY ĐÂU CHO THOÁT
Tác giả: Minh Nguyệt Thính Phong
Thể loại: Hiện đại
Tình trạng: Xuất bản hoàn
Review bởi: Thu Thu
Giới thiệu
Cô điên cuồng theo đuổi anh - Anh dùng sự im lặng để từ chối cô.
Anh là người đã nói và chứng minh cho cô thấy: cô và anh chỉ có thể làm bạn - Cô nỗ lực, cẩn trọng, cố gắng đặt anh vào vị trí của một người bạn.
Vậy mà bỗng một tối đẹp trời, anh ép chặt cô vào góc tường nơi quán bar ấy và hôn cô bằng một nụ hôn-không-cho-phép-chối-từ. Anh nói: "Tôi muốn làm bạn trai em!".
Không thể nào, không thể nào, không thể nào…
Cả thế giới đều biết anh thích mẫu phụ nữ cao ráo xinh đẹp. Mối tình đầu của anh quật cường háo thắng, mối tình hai, ba của anh thì khôn khéo đoan trang. Bất kể là ngoại hình hay tính cách, đều không dính dáng gì tới cô cả. Đó là chưa kể, anh là tiên sinh 'vườn đào', anh có rất nhiều rất nhiều hoa đào, còn cô chẳng qua chỉ là một cành cây dập…
Không, cô không tin, không tin, không tin anh.
Nhưng… cô có thể chạy thoát sao?
---
Bộ này làm cho tâm trạng của tớ dịu bớt mệt mỏi nên tớ đề cử, điểm không hề cao. Cám ơn
Nam chính là bác sĩ ngoại khoa. Nữ chính làm nghề không được vẻ vang lắm, nhân viên nghiệp vụ - bán bảo hiểm
Mấy bà đàn tưởng tượng anh chàng bác sĩ đẹp trai ôn nhu phong độ ngời ngời à? No no no, các bà nhầm to rồi. Anh chàng nam chính bác sĩ của chúng ta ngay đầu chương 1 đã được gọi trìu mến là “gã thối mồm hài hước” =)))))))))))).
Không nhầm đâu ạ, chính xác 100% là ngoài vẻ đẹp trai cần có của nam chính ngôn tình ra thì anh bác sĩ chả còn đức tính tốt đẹp nào hết. Độc mồm độc miệng, lúc nào cũng như vừa ăn thuốc súng, may mà vớt vát được cái điều kiện bề ngoài ổn - con trai viện phó, gia cảnh sung túc. Ấy thế mà nữ chính được khắc hoạ là ngây thơ (ngớ ngẩn), trong sáng, tốt tính dịu hiền yêu say đắm=))
Như bao truyện về đô thị khác, nữ chính đến từ tỉnh lẻ, sự nghiệp không ra sao, tới tuổi kết hôn không đối tượng. Muốn tìm một chàng trai điều kiện được để tiến tới, vậy nên anh chàng bác sĩ vào tầm ngắm thôi. Nhưng mà chàng ta trải qua những cuộc tình trước đó, luôn chờ đợi một người đến với chàng vì tình yêu, vì cảm xúc chứ không phải điều kiện thấy được nên tiến tới tán tỉnh. Chàng ta coi nữ chính như bao nhiêu hoa đào khác, có chăng là được anh bạn thân dặn dò nên mới không độc mồm độc miệng mỉa mai để biết khó mà rút lui.
Hiểm lầm xảy ra liên tiếp, những tưởng hai con người không thể là của nhau lại đến với nhau. Áp lực từ gia đình, đấu tranh tâm lý của bản thân, hoà hợp trong cách sống chung để cùng nhau đi tới cuối con đường tình yêu....vv...
Về cảm nghĩ của mình về truyện này khá mâu thuẫn. Nghề nghiệp của nữ chính trong mắt cha mẹ là không có gì vẻ vang, làm họ xấu mặt với họ hàng làng xóm, nên cô không nói thật, thậm chí nói dối và phải làm thêm công việc khác để có tiền gửi về cho gia đình đem đi khoe với thiên hạ.
Tác giả xây dựng hình tượng nữ chính mạnh mẽ, biết vươn lên nhưng mình thấy chưa tới lắm, tạm được thôi. Nam chính độc mồm độc miệng thì biết rồi, nhưng còn nhiều cái khá hay trong tính cách, nhưng yêu chết cái độc mồm độc miệng với nữ phụ=)))))
Nhìn chung đọc để thư giãn giải trí là ok.
Bình luận truyện