Liễu Huy cũng không dám ở lại lâu chọc giận Ninh Giang Thành nên quay lưng rời đi, anh vẫn nên về phòng ngủ tiếp hơn là đứng đây làm quả bom nào đó phát nổ sớm hơn dự định.
…
Buổi tối, Ninh Giang Thành có ý định dẫn mọi người đi du thuyền nhưng có việc gấp.
Cao Mỹ Lệ nhân cơ hội này định cùng Ninh Tường Gia dùng bữa tối với nhau để có thêm tình cảm, nhưng thằng bé vốn không thích Cao Mỹ Lệ nên đã cự tuyệt từ chối rồi về phòng của mình.
Vừa về phòng, Thẩm Thiên Hương thấy thế thì gọi phục vụ mang bữa tối lên cho thằng bé.
Nhìn vẻ mặt của thằng bé có vẻ không vui, cô hỏi: “Tiểu thiếu gia không thích Cao tiểu thư sao?”
“Đúng vậy.
”
Ninh Tường Gia thẳng thắn đáp, Thẩm Thiên Hương ngớ người ra rồi vỗ lưng bảo Ninh Tường Gia ăn chậm lại.
…
Tại phòng VIP của quán bar, Ninh Giang Thành ngồi nhìn cô gái trước mặt.
Đó là cô gái mà ba của anh trước kia thuê hạ thuốc anh sau đó lấy **** ***** của, không may hôm nay lại bị thủ hạ của anh bắt được.
“Nói đi, người mang thai năm đó là ai hả?” Ninh Giang Thành hỏi.
“Tôi…tôi không biết…” Cô gái đó run rẩy đáp.
“Ninh lão gia vốn không cho tôi biết gì hết, ông ấy chỉ thuê tôi hạ thuốc anh mà thôi…”
Ninh Giang Thành nhìn cô ta rồi rơi vào trầm tư.
Ba anh cũng cao tay thật, đúng là gừng càng già càng cay mà.
Năm đó ông thuê cô gái này làm ra việc đó liền đưa tiền cho cô ta đi nước ngoài, nhưng do gần đây hết tiền nên mới về nước, xui thay lại bị anh bắt được.
Cô gái đó cầu xin anh tha mạng, Ninh Giang Thành có ý định xử lý cô ta nhưng rồi thôi.
Anh bảo thuộc hạ thả cô ta đi rồi quay sang nói với Liễu Huy quan tâm đến lễ đính hôn của mình và Cao Mỹ Lệ.
Cũng vì anh có con ngoài ý muốn đã khiến Cao Mỹ Lệ chịu thiệt thòi phải làm mẹ kế rồi.
Chính vì thế anh luôn nuông chiều cô ta, cái gì cũng muốn tốt cho Cao Mỹ Lệ cả.
Liễu Huy đứng ngớ người ra nhìn Ninh Giang Thành rời đi, anh đưa bộ mặt khó hiểu ra.
“Việc đính hôn của cậu liên quan cái khỉ gì tới tôi chứ?” Liễu Huy tự hỏi.
Người đàn ông này có bị điên rồi không?
…
Ninh Giang Thành đến phòng của con trai mình, anh nhẹ nhàng đẩy cửa đi vào thì thấy cả hai đã ngủ say.
Thẩm Thiên Hương ở trên giường ôm chầm lấy con trai mình, trông cả hai ngủ rất ngon giấc.
Thẩm Thiên Hương nhạy cảm với tiếng động, cô giật mình mở mắt ra thì thấy Ninh Giang Thành, cô nhẹ nhàng lấy tay của Ninh Tường Gia ra khỏi người mình rồi ngồi lên xuống giường.
“Ông chủ…” Thẩm Thiên Hương chỉnh lại quần áo rồi vút tóc cho gọn gàng.
“Tiểu thiếu gia đã ăn tối rồi, thằng bé chơi cũng rất vui, hôm nay cũng cười nhiều nữa nên ông chủ cứ yên tâm.
”
“Tôi