Cháy hết lãng mạn

Chương 19


trước sau

Không khí trong trường quay giống như đông đặc lại.

Ánh mắt của tất cả mọi người không dám tin nhìn Hứa Nùng, dường như không có người dám tin chuyện phát sinh lúc nãy là thật.

Thực tế mà nói, Hứa Nùng từ lúc bắt đầu thành lập tổ, để lại ấn tượng cho mọi người chính là cúi đầu dễ ăn hiếp.

Lâu dần như vậy, ấn tượng của mọi người đối với cô dường như là cố định, cảm thấy cô chính là bánh bao mềm.

Mà hiện tại, bánh bao mềm cứng rồi, hơn nữa lại còn có thể ra tay, chuyện như vậy sao có thể khiến cho người ta không kinh ngạc. . . Không, là hoảng sợ.

Bọn họ đều không kìm được suy đoán, cô gái này có phải là điên rồi? Lẽ nào thật sự bị người ta chèn ép, xa lánh quá mức quá đáng , cho nên đột nhiên bất chấp tất cả?

Người đầu tiên phản ứng lại là Mạnh Tư Ngữ, cô ta cũng không giống như trước đó bày ra bộ dáng mặt lạnh, môi đỏ nhẹ nhàng nhếch lên kinh ngạc nhìn Hứa Nùng hồi lâu, mới nói: “Việc đó, Hứa Nùng cô. . .”

Lời còn chưa nói xong, Bạch Hiểu cũng tỉnh táo lại.

Cô ta vừa bị Hứa Nùng tát, dường như nửa khuôn mặt đều tê rần, vào lúc này sau khi chấn động qua đi, cảm giác đau rát trực tiếp kéo tới.

Cô ta nghiêng đầu nhìn Hứa Nùng, nghiến răng nghiến lợi, “Hứa Nùng, cô điên rồi sao! ! !”

Lời vừa nói ra giống như người đàn bà chanh chua, giương nanh múa vuốt nhào tới phía Hứa Nùng.

Điều kiện gia đình Bạch Hiểu rất tốt , trong nhà chỉ có một mình cô ta là con, từ nhỏ cơ bản đều là muốn gió được gió, muốn mưa được mưa, cha mẹ đem cô ta nuông chiều thành hư, trước đó ở trường học bị thầy cô quở trách, mẹ cô ta đều sẽ tìm giáo viên cãi nhau.

Cho nên dường như từ nhỏ tới lớn, cô ta chưa từng một lần chịu đựng bị đánh.

Hiện tại lại có thể bị đánh! Còn là cái con nhỏ quê mùa cô ta vẫn luôn xem thường, chèn ép!

Cái này đơn giản là không thể chịu đựng được!

Ý nghĩ xông tới của Bạch Hiểu rất đơn giản , Hứa Nùng tát cô ta, hại cô ta bị mất mặt, chuyện đó cô ta còn muốn trả lại nhiều hơn gấp hai, ba lần!

Cho nên động tác của cô ta dường như dùng tất cả sức mạnh, đầu tiên là muốn đưa tay qua nắm lấy tóc của Hứa Nùng, sau khi kéo xong lại tàn nhẫn tát cho cô mấy cái!

Nhưng ai mà ngờ được, tay Bạch Hiểu vừa mới đưa tới, liền trực tiếp bị Hứa Nùng chặn lại ở giữa chừng.

Hứa Nùng dạo gần đây ở phim trường làm việc vặt cũng không phải là vô ích, sức lực so với những cô gái bình thường cũng lớn hơn.

Giờ khắc này mạnh mẽ nắm lấy cổ tay Bạch Hiểu, khi đối phương cùng quần chúng còn chưa có phản ứng lại, nhấc tay lên lại hướng về phía Bạch Hiểu cho một cái bạt tai!

—— “Bốp!”

Cũng không biết là khó chịu trong lòng còn chưa phát tiết đủ, lòng bàn tay Hứa Nùng tát xong, lật tay, dùng mu bàn tay hướng một bên mặt khác nặng nề mà tát !

Gần như truyền tới hai tiếng ” bốp, bốp” liên tục, đầu của Bạch Hiểu trái một cái, phải một cái, giờ phút này chỉ cảm thấy bên tai vang lên tiếng ù tai ong ong, vừa khiếp sợ lại mờ mịt, hoàn toàn không rõ rốt cuộc tình huống hiện tại là gì.

Hai cái tát vô cùng nặng nề, âm thanh cũng lớn, nhưng cái tát trước cũng chỉ là làm nền, ngược lại hai cái

tát lần này khiến cho tất cả mọi người trong trường quay đều kinh ngạc.

Diễn viên chính trong tổ là người phản ứng lại đầu tiên, lúc này hắn và Lý Hướng Nam đứng cùng một chỗ, nhìn thấy hành động vừa rồi của Hứa Nùng, nhịn không được, tội nghiệp thay Lý Hướng Nam trước mặt.

Hắn nhỏ giọng hỏi: “Cậu cùng Hứa Nùng là bạn học à? Ở trong lớp cũng vậy? Bình thường trầm mặc, sau đó gặp phải chuyện gì lại đột nhiên bộc phát?”

Thực ra Lý Hướng Nam so với bất kỳ ai còn giật mình hơn.

Lúc trước Hứa Nùng ở trong trường,vẻ mặt bình thường thực ra cũng dịu dàng, thực sự tiếp xúc mới cảm thấy lạnh lùng.

Căn cứ theo trước đấy, loại người như vậy hắn cũng không quá để ý, nhưng có một lần ở bên ngoài trường học, hắn tận mắt chứng kiến, cô cứu một người già, người già đó ngã ở đầu đường bên trong hẻm, bốn phía xung quanh không có quản chế, có mấy người đi tới đi lui trên đường, cũng chỉ tùy tiện liếc nhìn, cũng không quay đầu cứu người đó.

Kỳ thực có thể hiểu được, hiện tại tai nạn thực sự quá nhiều, mọi người lạnh lùng chỉ là xuất phát từ tự vệ.

Mà điều làm cho hắn bắt ngờ chính là, hắn vẫn luôn cho rằng, bạn cùng lớp Hứa Nùng vẫn luôn có nội tâm rất lạnh lùng, dĩ nhiên không nghĩ tới sẽ tiến lên giúp người đó.

Có thể không biết người đó bị thương ở đâu, không dám tùy tiện đỡ người đó dậy, mà là trước tiên cùng đối phương xác nhận vài câu, sau đó mới gọi hai cuộc điện thoại.

Một là 120, một là người nhà của ông lão.

Sau đó xe cứu thương tới, ông lão được khiêng lên xe, lại đem điện thoại người trong nhà của ông lão đưa cho nhân viên y tế.

Chuyện này kỳ thực ở trong lòng Lý Hướng Nam cũng tạo nên kích động, không lớn không nhỏ, sau đó còn chưa xong, không tới mấy ngày sau, người nhà của ông lão tìm tới trường học.

Vốn dĩ con trai của ông lão là người được giáo dục tốt, hơn nữa cũng là tổng tài của một công ty giải trí, biết bố của mình được một sinh viên đại học B cứu, nghĩ muốn biểu đạt lòng biết ơn.

Hàm ý trong lời này mọi người đều hiểu, cho nên trong trường học một trận náo nhiệt, rất nhiều người mặt dày , vui vẻ mạo muội đi nhận thưởng là người giúp đỡ”, nhưng đáng tiếc ông lão không hồ đồ, cũng nhớ kỹ người cứu mình có bộ dạng ra sao, cho nên từng người tới đều phủ định.

Hứa Nùng từ đầu tới cuối cũng không có xuất hiện, đối với chuyện này, sau đó cũng sống chết mặc bay.


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện