Cháy hết lãng mạn

Mượn chút lửa (2)


trước sau

Cuối cùng, tôi muốn đem khoảnh khắc này lưu lại cho em gái mình, hiện tại cô ấy học đại học năm ba, chỉ còn một năm nữa, sẽ tới bên cạnh tôi. Giống như tôi, có một giấc mơ làm diễn viên, hi vọng có một ngày, cũng có thể đứng ở vị trí như tôi hiện tại.”

Người trong Video cố ý dừng lại một giây, tiếp theo đôi mắt mê hoặc lòng nhìn hướng về phía máy quay , bộ dáng giống như đứng đối diện với ai đó ——

“Nùng Nùng, mau lớn nhanh, anh chờ em rất lâu rồi.”

Lời vừa dứt, vô số tiếng thét chói tai theo đó truyền tới, thậm chí mấy người vây quanh Mạnh Tư Ngữ cũng kích động kêu lên hai lần.

Trong lúc đám người đang hưng phấn, có người giống như đột nhiên nhớ ra điều gì đó, liếc mắt nhìn Hứa Nùng.

“Ôi chao, Hứa Nùng, em gái Bùi ảnh đế cùng tên cô có một chữ giống nhau, gọi là Nùng Nùng, không phải là cô đấy chứ ha ha ha!”

Tất cả mọi người đều nghe ra được người đó là đang cười chế nhạo cô, nhưng Hứa Nùng nghe thấy, lưng không kìm được trở nên cứng đờ.

Vừa muốn mở miệng phủ nhận, phía sau truyền tới giọng nói của Bạch Hiểu.

“Không đời nào, Bùi ảnh đế đẹp trai lại có tiền như vậy, tại sao lại có một người em gái quê mùa như vậy? Còn ở đây làm việc vặt? Đừng kéo xuống thấp nhân phẩm người ta được không.”

Hứa Nùng nghe xong âm thầm thở phào nhẹ nhõm, sau đó hướng về phía bọn họ nở nụ cười, “Đúng, tôi sao có thể là em gái của Bùi Ngọc chứ, đừng đùa nữa.”

Mạnh Tư Ngữ đúng lúc này ngẩng đầu lên, nhìn về phía Hứa Nùng.

“Trong tay còn có việc sao?”

Hứa Nùng trực tiếp đáp: “Tạm thời không có, chẳng qua phía dưới còn cần cùng diễn viên khớp lời thoại.”

Mạnh Tư Ngữ gật đầu, suy nghĩ một chút, lại nói: “Em trước tiên đi mua ít đồ, mọi người vừa diễn xong, bây giờ vừa khát lại vừa mệt, mua chút kem lạnh với đồ uống, thuận tiện mua một cái bật lửa, lúc nữa trong lúc diễn cần làm đạo cụ.”

Hứa Nùng gật đầu đáp ứng, lại hỏi một câu: “Chỉ cần mua những thứ này thôi hả học tỷ.”

“ừ, tạm thời chỉ cần những thứ đó, em trước tiên đi mua đi.”

Hứa Nùng lần này không nói gì nữa, yên lặng ra khỏi trường quay.

Bạch Hiểu nhìn bóng lưng dần đi xa , khinh thường lườm.

————————

Thành phố điện ảnh có một siêu thị nhỏ, đồ bên trong rất đầy đủ, giá cao, bình dân, giá thấp loại nào cũng có, tủ lạnh bán kem cũng chất đầy ba hàng, một hàng dài chủng loại các loại kem que giá rẻ, một hàng dài đặt các loại kem ốc quế, hàng giữa đặt các lại kem nhập khẩu.

Hứa Nùng không chút gì do dự, trực tiếp chọn hàng kem bình dân trong quầy kem, ở trong đầu tính toán số người, cuối cùng mua hai mươi que.

Đến lúc đứng ở quầy tính tiền, lại từ chỗ giá hàng bên cạnh nhân viên thu ngân chọn lấy một chiếc bật lửa, đồng thời quét mã, cuối cùng thanh toán hết một trăm đồng lẻ năm hào.

Lúc đi ra, bị một người va phải, trực tiếp ngã ngồi trên vũng nước, kính trên mặt cũng bị văng xuống bên cạnh, vỡ mất.

Người kia giống như rất gấp, nhưng cũng biết gây ra họa, liền vội vàng nâng Hứa Nùng dậy.

“Không sao chứ?”

Hứa Nùng nhìn vẻ mặt sốt ruột của đối phương, cũng không làm khó dễ.

“Tôi không sao, anh đi đi, tôi tự mình xử lý.”

Đối phương liên tục nói cám ơn, nói xong cũng thật sự vội vã rời đi.

Sau khi người đó đi , Hứa Nùng cúi đầu nhìn. Ngoại trừ mắt kính bị vỡ , quần jean cũng bẩn một mảng lớn, còn bám đầy những vết bẩn ố vàng, nhơm nhớp dán lên trên đùi, rất khó chịu.

Không mắc bệnh sạch sẽ, nhưng tình huống như thế này cũng không chịu được.

Cam chịu số phận quay người, lần nữa quay lại siêu thị.

“Xin lỗi, có thể mượn dùng phòng rửa tay một chút không?”

. . .

Sau khi đi vào phòng rửa tay, Hứa Nùng đem quần bẩn cởi ra, lộ ra đôi chân dài trắng nõn.

Có điều trên người mặc áo T-shirt đủ dài, trực tiếp bao phủ lấy mông, ngược lại không cần lo lắng vấn đề lộ hàng.

Mắt kính trên mặt không còn, loại cảm giác quê mùa lại mộc mạc ít đi một nửa, Hứa Nùng nhìn chằm chằm mình trong gương vài giây, cuối cùng thở dài, cam chịu cầm lấy dây buộc tóc, giơ tay đem tóc dài của chính mình vấn lên đỉnh đầu.

Sau khi làm xong tất cả những việc này, người nào đó trong gương cơ bản không có chỗ nào giống như lúc đầu, ngoại trừ chiếc áo T shirt dài rộng.

Có điều ngay cả chiếc áo T- shirt đang mặc trên người, cũng hoàn toàn không có cảm giác lôi thôi và cồng kềnh như lúc trước , thay vào đó nhiều hơn mỹ quan thời thượng.

Hứa Nùng nhìn đồng hồ, lại ước chừng lộ trình từ nơi này tới khách sạn, cuối cùng quyết định trước tiên về khách sạn tay quần áo.

. . .

Chu Khởi là bị một trận tiếng chuông điện thoại gọi tới đánh thức.

inherit; margin-bottom: 1.5em; color: #404040; font-family: 'Exo 2', sans-serif; font-size: 19px;">Hắn lúc đó đang ở một góc cửa trong thành phố điện ảnh ngủ, dưới thân là người phụ trách tìm cho hắn một chiếc ghế đơn giản nằm .

Hắn một thân quần áo màu đen, nửa nằm nửa dựa ở chỗ đó. Hai tay tùy ý ôm trước ngực, chân dài gác chồng lên nhau trên một chiếc ghế nhựa. Đầu hơi rủ xuống, tóc dài quá đầu nhẹ nhàng xõa ở trước trán, sống mũi cao thẳng, đường nét rõ ràng.

Điện thoại di động ở trong túi hắn vẫn luôn không ngừng rung lên, liên tục sau khi hơn mười lần, hắn cuối cùng bị đánh thức.

“Nói.”

Khi nhận điện thoại, hắn cau mày, vẻ mặt khó chịu.

Trần Tiến cùng Chu Khởi là quan hệ anh em tốt, cho nên nghe thấy lời hắn không thèm để trong lòng, cười hì hì nói: “Cậu thật sự đi thành phố điện ảnh dưới tay Thẩm Mộ Ngạn xem diễn?”

Thầm Mộ Ngạn trong miệng Trần Tiến cũng là hai người bạn tốt, đồng thời thành phố điện ảnh cũng là sản nghiệp nhỏ trong tay hắn.

Chu Khởi cả đêm ngày hôm qua không ngủ, vừa mới buồn ngủ một lúc lại bị Trần Tiến ồn ào đánh thức, thần kinh hai bên thái dương lúc này như bị kim châm nhảy đến phát đau.

“Cậu rảnh rỗi? Gọi điện chỉ hỏi chuyện này?”

“Hứ, cậu là thái độ gì vậy, tôi đây quan tâm cậu người anh em tốt này có được hay không!”

Chu Khởi lười để ý tới hắn, sau khi biết hắn không có chuyện gì gấp, liền đem điện thoại ra xa để ở một bên, nhấc người ngồi dậy.

Giọng nói của Trần Tiến đầu bên kia không ngừng vang lên: “Ôi chao, không phải bên đó có rất nhiều nữ minh tinh quay phim sao, thi đấu sắc đẹp sao?”

Chu Khởi lúc này đã hoàn toàn tỉnh táo, trên mặt giảm bớt khó chịu vừa nãy, bình tĩnh không ít.

Nghe thấy lời này của Trần Tiến, mặt mày của hắn lộ vẻ lười biếng, tùy ý đáp: “Đẹp cái rắm.”

Không khác gì một trận so tài trang điểm.

“Em trai của tôi, cậu yêu cầu cũng quá cao, tôi nghe nói tiểu hoa đán Lưu XX cũng quay phim ở đó a, cậu không nhìn thấy sao? Rất xinh phải không! Còn có. . .”

Trần Tiến ồn ào nói không ngừng nghỉ, Chu Khởi câu được câu không lắng nghe, sau đó xoay người cầm hộp thuốc lá bên cạnh, rút ra điếu thuốc.

Bật lửa không biết bị hắn vứt đi nơi nào, mắt hắn theo bản năng liếc về phía bên cạnh, bật lửa không nhìn thấy, ngược lại nhìn thấy một cô gái yên tĩnh .

Đôi chân cô gái đó dưới ánh nắng trắng đến phát sáng, mái tóc tùy ý vấn lên đỉnh đầu bởi một chiếc dây buộc tóc, lộ ra vầng trán no đủ và gò má mềm mại, xinh đẹp.

Trong tay cầm một khối kem an tĩnh ăn, đôi môi dính một chút vết sữa trắng, trông trẻ con cùng ngọt ngào mềm mại.

Ánh mắt Chu Khởi phân tán nhìn về hướng bên đó, từ đầu đến cuối không có rời đi.

Giọng Trần Tiến bên kia vẫn vang lên: “. . . Quên đi, cùng cậu nhiều lời cũng uổng phí, cậu là loại đại thiếu gia vô dục vô ái không có tình cảm, vẫn là đợi ngày nào đó gặp được một cô gái nhất kiến chung tình, đến lúc đó mũi, miệng, chân to, chân dài đều trở thành bộ dáng cậu yêu thích, cậu xem tớ có đổ oan cho cậu không!”

Lời Trần Tiến còn chưa nói xong, khoảng cách, cách cô gái đó chỉ còn hai bước chân, Chu Khởi không đếm xỉa tới lưỡi không chống đỡ được hàm răng của tên kia, phút chốc, giơ tay ấn nút kết thúc cuộc trò chuyện.

Chân dài nhấc tới, giống như vượt chướng ngại vật trên đường, trực tiếp giẫm lên trên giá đỡ đối diện.

Người đối diện bị chặn có chút trở tay không kịp, sợ hết hồn, trong hoảng sợ nhìn sang, tầm mắt hai người chạm nhau ở giữa không trung.

Giây tiếp theo, Chu Khởi bộ dáng lười biếng, giọng nói mang theo chút vô lại mở miệng ——

“Mượn ít lửa?”

P.S lời bạn Tiến thật linh.


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện