Cháy hết lãng mạn

Chương 49


trước sau

Trong mấy ngày sau, Hứa Nùng bộ dáng giống như người không liên quan, mỗi ngày đều giống như trước đây vậy, đúng thời gian, đúng chất lượng hoàn thành công việc của chính mình.

Mọi người cũng không có nhìn ra điều gì đó không thích hợp, ngoại trừ cảm thấy vẻ mặt Mạnh Tư Ngữ càng ngày càng âm trầm, tính khí càng ngày càng lớn. . .

Nhưng cũng may, cũng là người biết phân biệt nặng nhẹ, cho dù Mạnh Tư Ngữ lại nổi cáu, Hứa Nùng cũng sẽ đem mọi chuyện mình nên làm hoàn thành thật tốt.

Ba ngày sau, bộ phim thuận lợi quay xong.

Hứa Nùng tiễn tất cả diễn viên trong trường quay, lại thu dọn tốt đạo cụ cùng trang phục, sau khi làm xong tất cả mọi chuyện, một mình đi tìm Mạnh Tư Ngữ.

Mạnh Tư Ngữ cũng biết mục đích cô tới, liền đem biểu bế mạc kết thúc phim sớm đã được làm xong ném qua.

“Tự mình nhìn đi.”

Nói xong, cũng không nhìn Hứa Nùng, kiêu ngạo quay đầu .

Hứa Nùng bình tĩnh mở biểu bế mạc, ở mặt sau có ba chữ phó đạo diễn, nhìn thấy tên của chính mình.

Vừa lòng cười, sau đó đem biểu bế mạc đặt ở bên cạnh, lùi về phía sau hai bước, tiếp theo, gập người hướng về phía Mạnh Tư Ngữ cảm ơn sâu sắc, duy trì lễ phép nên có.

“Đàn chị, bất luận như thế nào, cảm ơn chị cho em cơ hội lần này.”

Lời này ngược lại làm cho Mạnh Tư Ngữ có chút bất ngờ, trầm mặc, tức giận trong đầu giảm xuống một ít, trầm giọng hỏi: “Còn phần 2, cô có làm không?”

“Không, phần sau em có việc của mình cần phải làm.”

——————————

Sau đó Hứa Nùng không có trực tiếp rời khỏi thành phố điện ảnh, sau khi đem đồ trong khách sạn đóng gói cẩn thận, lại đi tới phòng bảo vệ một chuyến.

Trùng hợp khi đó người phụ trách thành phố điện ảnh cũng ở bên đó nói gì đó, nhìn thấy Hứa Nùng qua đây, còn ngạc nhiên.

Đối phương dường như chỉ cần liếc mắt một cái liền nhận ra, ách. . . Dù sao trang phục trên người vẫn rất đặc biệt.

“Cô. . . Ách, không phải, cô có chuyện gì không?” Người phụ trách thành phố điện ảnh hỏi.

Lúc đó trong lòng Hứa Nùng có tâm sự, cũng không có nghe rõ lời nói lỡ lời của người phụ trách.

您……呃,不是,你有什么事吗?”影视城的负责人问

您: lúc đầu người phụ trách xưng hô với Hứa Nùng là您: đây là kính ngữ của Trung Quốc nhằm thể hiện sự tôn trọng với người nghe. Thực ra 您 với 你 theo nghĩa tiếng Việt thì không khác nhau, chỉ là cách đọc là khác.

Đứng ở tại chỗ suy nghĩ rất lâu, rốt cuộc vẫn là đem lời mình muốn hỏi, hỏi: “Xin lỗi, xin hỏi Chu Khởi gần đây có quay về làm việc không?”

Người phụ trách thành phố điện ảnh bị vấn đề này làm cho nghẹn, chuyện này. . . Cô gái này sao có thể há miệng ra là gọi đại danh của Chu thiếu như vậy? Còn có, nói gì chứ? Chu thiếu tới làm việc?

Người phụ trách ngổn ngang, cẩn thận nhớ lại cũng không có nghĩ tới Chu thiếu lưu lại lời nhắn gì cho mình, nhưng nhìn thấy thái độ lúc trước Chu thiếu đối với cô gái này hắn cũng biết được, hơn nữa chuyện lúc trước lãnh đạo kêu mình làm, tới bây giờ hắn vẫn còn nhớ.

Trầm mặc, người phụ trách cẩn thận nói: “Chu. . . Anh ta xin nghỉ.”

Hứa Nùng đối với đáp án này cũng không ngạc nhiên, mím môi đứng ở đó, rốt cuộc cũng không nói thêm gì nữa.

Từ trong túi xách móc ra năm trăm đồng đưa cho người phụ trách, nói: “Vậy làm phiền anh đưa số tiền này cho anh ta. Nếu như anh ta có hỏi, liền nói tổ chúng tôi quay xong rồi, không thể đợi anh ta nữa, tiền này là phí lúc trước mời anh ta làm khách mời.”

Người phụ trách thành phố điện ảnh nghe xong như lọt vào trong sương mù, nhưng cuối cùng cũng không dám hỏi nhiều, thái độ vô cùng cung kính tiếp nhận năm đồng Mao gia từ Hứa Nùng.

. . .

Dặn dò xong tất cả, Hứa Nùng cũng không lại trì hoãn nữa, xách hành lý về nhà.

Ở gần trường học có thuê một căn hộ, hai phòng ngủ một phòng khách, mấy ngày này đều ở tại trường quay, một lần cũng không có quay về căn hộ quét dọn qua, xung quanh đều là bụi bẩn.

Cho nên sau khi về tới nhà, việc đầu tiên làm chính là bắt đầu dọn dẹp vệ sinh.

Sau khi đem bốn phía trong nhà đều lau dọn sạch sẽ, lại cầm quần áo từ tổ kịch mang về, dự định ném vào trong máy giặt, giặt.

Quần áo trên người cũng đã mặc hơn nửa ngày, lúc nãy dọn dẹp cũng không có thay, cho nên trực tiếp cởi ra chuẩn bị cùng ném vào trong máy giặt. Trước khi bỏ nước giặt liền móc các túi trên quần áo, sợ có đồ gì đó quan trọng lại bị lỡ tay giặt mất, nào ngờ đồ khác đều không thấy, ngược lại lại nhìn thấy tờ giấy lúc trước Chu Khởi để lại cho mình.

Lúc này nơi bị ướt trên tờ giấy đã khô rồi, chỉ lưu lại một vòng tròn dấu vết mực bị nhòe, Hứa Nùng nhìn các chữ bị nhòe, một cỗ tâm trạng không rõ ràng trong đầu lại tràn ra .

Đột nhiên, chuông điện thoại lúc này vang lên.

Liếc nhìn ghi chú cuộc gọi tới trên màn hình điện thoại, tâm trạng Hứa Nùng dần dần chìm xuống.

Là Bùi Ngọc.

Lúc bắt đầu không có ý định nhận cuộc gọi, nhưng thấy người đầu bên kia dường như không đạt được mục đích quyết không bỏ qua, một lần lại một lần, ước chừng hơn 10 phút, pin điện thoại bị tiêu hao chỉ còn lại 20%, hắn ta vẫn không có từ bỏ.

Hứa Nùng không có cách nào, chỉ có thể hít sâu một hơi, ấn nút nhận.

“Nùng Nùng?” Giọng Bùi Ngọc dịu dàng, êm tai từ đầu bên kia truyền tới.

Hứa Nùng vẫn không nhịn được kiên nhẫn cùng căm ghét trong lòng, “Ừ” một tiếng, “Anh Bùi, có chuyện gì không?”

“Em còn thật sự giống như dì nói, không có lương tâm, không có chuyện anh không thể gọi điện cho em sao?”

Giọng Bùi Ngọc ở đầu bên kia chứa ý cười, mặc dù giống như đang khiển trách, nhưng trong lời nói vẫn mang theo cưng chiều.

“Tối nay anh phải bay ra nước ngoài quay phim, trước khi đi muốn dặn dò em mấy câu, không cần lại tiếp tục tới tổ kịch nhỏ diễn, chờ lần này anh quay phim trở về, sẽ ở trong nước một thời gian, đến lúc đó em muốn quay thể loại kịch bản gì, anh đều sẽ giới thiệu tài nguyên cho em, được không?”

Hứa Nùng nhíu mày, trầm mặc một lúc, nói: “Vâng.”

“Ngoan lắm.” Lời nói của Bùi Ngọc ở đầu bên kia, ý cười càng thêm sâu, “Muốn quà gì? Qua hai tháng nữa anh từ nước ngoài về mua cho em.”

Vấn đề này dường như mỗi lần ra nước ngoài đều hỏi qua một lần, nhưng câu trả lời của Hứa Nùng mỗi lần đều giống nhau ——

“Không cần, em cái gì đều không thiếu.” Trong giọng nói khách khí, lễ phép, còn kèm theo tình cảm xa cách.

Bùi Ngọc cũng không thèm để ý, lại cùng cô hàn huyên mấy câu, liền cúp điện thoại.

Bên này, người quản lý thấy hắn kết thúc cuộc gọi, liền mở miệng hỏi: “Sao vậy? Em gái Nùng Nùng của cậu vẫn là khách khí đối với cậu ?”

Sau khi Bùi Ngọc buông điện thoại xuống, trực tiếp đem kịch bản cầm lên, ngón tay như ngọc nhẹ nhàng đặt trên bề mặt.

Hôm nay hắn mặc một chiếc áo sơ mi màu trắng, cắt may tinh xảo, phối hợp với khuôn mặt đẹp trai của hắn, hòa lẫn với hơi thở nhã nhặn, cấm dục trên người hắn.

Nghe thấy lời của người quản lý, hắn cũng không quá để tâm, độ cong nụ cười mỉm bên khóe miệng cũng không có thay đổi, nhẹ giọng đáp: “Đúng vậy, cô bé đó vẫn như vậy.”

Người quản lý nhìn thấy bộ dáng này của hắn, ở trong lòng nhẹ nhàng thở dài một hơi.

“Tôi thấy cậu cũng rất đáng thương, thích người ta như vậy, nhưng quay đầu người ta đối với cậu như người xa lạ mà cách xa. Không phải , tôi muốn hỏi cậu cho rõ ràng, rốt cuộc cậu nghĩ như thế nào? Nếu như là cậu thích, liền làm cho rõ ràng, buông hết mọi thứ tới theo đuổi.”

Nụ cười bên môi Bùi Ngọc chưa có biến mất, “Vì sao phải theo đuổi? Chắng sớm thì muộn sẽ là của tôi.”

Người quản lý ở bên cạnh có chút ghét bỏ lườm hắn, “Loại thái độ kiêu ngạo này của cậu, tôi nói cho cậu biết sớm muộn gì cũng sẽ bị lật xe. Chuyện tình cảm từ trước đến nay đều phải trả giá, cậu cái gì cũng không làm, liền muốn người ta đem trái tim nộp vào tay của cậu, hừ, tôi thấy rất gian nan.”

“Không có gì gian nan, tôi từ trước đến nay, chỉ muốn người , còn tim, muốn cho thì cho, không muốn cho cũng không sao, chỉ cần người có thể ở bên cạnh tôi cả đời, còn lại tôi đều xem nhẹ.”

“. . .” Người quản lý quả thực nhịn không được , “Có thể coi là như vậy, cậu cũng nên bày tỏ đi! Để người ta biết là cậu thích! Hơn nữa lúc trước không phải là tìm người điều tra một người đàn ông sao, còn nói là không dao động? Tình địch đã xuất hiện, cậu không sợ cô gái nhỏ bị người ta lừa mất?”

“Tình địch? A, cậu cũng quá đề cao người đàn ông đó.” Bùi Ngọc bộ dáng không sao cả, tiếp tục lật kịch bản, “Người đàn ông đó bối cảnh gì cũng không có, nghe nói còn có một khoản nợ. Loại người như vậy, căn bản không cần tôi ra tay, vợ hiền của bố tôi khẳng định sẽ trực tiếp dọn dẹp. Cậu cảm thấy,

dày công bồi dưỡng con gái, sẽ cam tam tình nguyện để một tên nghèo bắt đi?”

Người quản lý nghe thấy lời này, ngược lại cảm thấy có lý. Tính cách mẹ Hứa Nùng ra sao, hắn cũng hiểu rất rõ. Nhìn dịu dàng vô hại, người phụ nữ rất vô tri cần người che chở, nhưng kỳ thực âm thầm đối với mình hoặc đối với con gái, trái tim rất tàn nhẫn.

Nghĩ như vậy, ngược lại người quản lý có chút thông cảm với cô gái nhỏ tên Hứa Nùng đó. Mẹ ruột không bớt lo, nhìn người anh bên cạnh vô hại, kỳ thực cũng đang tính toán làm thế nào để chiếm được.

Có điều thông cảm vẫn là thông cảm, những cái này cùng hắn quan hệ không lớn, hắn rõ ràng chỉ là người ngoài. Ở chỗ này, Bùi Ngọc mới là người của mình.

Cho nên coi như cảm thấy hắn có khả năng làm gì quá đáng, nhưng là bản thân mình vẫn sẽ vô điều kiện đứng về phía Bùi Ngọc.

Nghĩ rất lâu, hắn đột nhiên lại hỏi: “Ôi chao, tôi vẫn cảm thấy không quá đáng tin cậy, nhưng hiện tại tôi cũng không hiểu rõ ràng, vì sao cậu lại bỏ mặc Hứa Nùng ở trường học bên đó không quản? Tôi còn tưởng rằng cậu sẽ mập mờ làm gì đó chứ.”

“Tôi không làm sao? Tôi hiện tại không phải công khai ở trước công chúng nhắc tới em gái mình, mấy chữ em gái Bùi Ngọc này nhiều lần lên hot search, đây chính là đang lót đường, chỉ cần debut, lưu lượng khẳng định ổn hơn so với người khác.”

“Không phải. . . Tôi là chỉ loại rõ ràng nào đó, có thể để người ta nhận ra điểm tốt của cậu.”

Bùi Ngọc chậm rãi lật kịch bản, cười nhẹ, vẻ mặt tăng thêm mấy phần tà khí.

“Kỳ thực phương pháp thuần phục con mồi tốt nhất, chính là trước tiên cho ăn ngon, sau đó lại để nó tự mình xông vào rừng rậm. Sau khi Hứa Nùng tới Bùi gia, khi học cấp 3 đã được hưởng rất nhiều đãi ngộ tốt, nếu như lên đại học lại như vậy, sẽ cảm thấy những thứ này là thói quen, sẽ không quá để tâm.”

Người quản lý nghe thấy lời này, trong lòng lại có loại cảm giác kinh sợ.

“Ý của cậu là. . . Cậu cố ý? Cố ý muốn làm cho bản thân cô ấy khi ở đại học gặp phải trắc trở, sau đó mới biết được Bùi gia và cậu tốt như thế nào?”

“Nếu không thì sao?” Bùi Ngọc nhấc lòng bàn tay của mình lên, nhìn vào đường vân của lòng bàn tay, giống như Hứa Nùng cuộn tròn nằm ở phía trên vậy, “Biết được khổ sở bên ngoài, sau đó sẽ ngoan ngoãn lưu lại ở bên cạnh tôi.”

———————————

Buổi tối hôm đó, Hứa Nùng xóa bỏ xin nghỉ với thầy giáo, chuẩn bị ngày mai lại quay về trường đi học.

Tối hôm đó ngủ không được coi là ngon, dường như cả đêm đều nằm mơ.

Nội dung giấc mơ rối loạn, sau khi tỉnh dậy cũng không nhớ rõ được gì, ấn tượng sâu sắc nhất, chính là gương mặt của Chu Khởi.

Hứa Nùng cảm thấy rất khó hiểu, rõ ràng mình cùng anh ta quen biết không lâu, sao vẫn luôn nằm mơ thấy anh ta?

Ép buộc chính mình lại không nghĩ nhiều nữa, cầm điện thoại nhìn thời gian, cách giờ lên lớp còn hai tiếng, vẫn còn sớm, nhưng Hứa Nùng cũng không muốn lại ngủ nữa.

Ngồi thẳng người, ôm chăn cho tỉnh táo một chút, sau đó liền xuống giường rửa mặt.

Sau khi chỉnh lý tốt chính mình, Hứa Nùng chuẩn bị mặc quần áo ra ngoài.

Nhưng không hiểu ra sao, khi nhìn thấy những quần áo bình thường của mình lúc trước ở trong tủ quần áo , áo T-shirt dài cùng quần Jean, cùng với chiếc mắt kính gọng đen bên cạnh, đột nhiên có chút do dự.

Phút chốc, đem tủ quần áo bên này “ba” một tiếng đóng lại, chuyển tay kéo khóa cửa tủ quần áo bên cạnh.

Bên trong tất cả đều là váy lúc trước, có bà Tạ chuẩn bị cho mình, cũng có chính mình mua.

Hứa Nùng đứng ở trước tủ chọn rất lâu, cuối cùng đầu ngón tay sờ tới chiếc váy liền thân dài màu trắng.

Là váy dài thiết kế, phần eo bó sát, sau khi Hứa Nùng mặc lên người, dường như trong nháy mắt làm nổi bật vòng eo tinh tế đẹp mắt.

Hứa Nùng đứng ở trước gương soi rất lâu, cuối cùng lại tới trước bàn trang điểm chọn một chiếc kẹp tóc màu đen.

Kẹp tóc nhẹ nhàng hướng lên trên, tóc mái rũ xuống cũng nhanh chóng được vấn lên. Lộ ra cái trán đẹp mắt, đầy đặn của Hứa Nùng , cả khuôn mặt nhìn có vẻ trong đẹp đẽ còn mang theo ngọt ngào, so với ngày thường tràn đầy sức sống.

Khi rời khỏi nhà, âm thầm hít sâu một hơi, sau đó khóa cửa, nhấc chân bước về phía thang máy của căn hộ.

Có thể tưởng tưởng được, sau khi Hứa Nùng tới khuôn viên trường đại học B, đón nhận rất nhiều ánh mắt bạn học nhìn chăm chú.

Chủ yếu là hiện tại không phải là lúc sinh viên mới nhập học, tuy rằng đại học B không thiếu các cô gái xinh đẹp, nhưng dường như nổi trội đều đã xuất hiện trên diễn đàn của trường học. Vào lúc này đột nhiên xuất hiện một gương mặt xa lạ, làm sao mọi người không cảm thấy mới mẻ chứ.

Có mấy người nam sinh lớn gan, thậm chí còn lén lút chụp ảnh Hứa Nùng, bắt đầu phát tát gửi tới nhóm bạn trong danh sách bạn của mình, hỏi có biết người con gái tên Hứa Nùng này là ai không.

Hứa Nùng một đường không ngừng tiến về phía phòng học, sau khi đẩy cửa tiến vào, mọi người đều đang ồn ào nói chuyện, không có người nào chú ý tới cửa.

Sau đó Hứa Nùng ngồi vào vị trí bình thường hay ngồi, khi bắt đầu lật sách muốn dùng tư liệu, bên cạnh mới có bạn học nhìn thấy.

Chủ động tới bắt chuyện là một nam sinh đẹp trai như ánh mặt trời, hắn nhìn thấy mặt Hứa Nùng, liền cảm thấy xinh đẹp như vậy, liền tiến tới gần cười hì hì nói: “Bạn học, cậu là đi nhằm phòng hay tới cọ sát a? Nếu như là tới cọ sát ngoại khóa, vậy tôi chỉ có thể nhắc nhở bạn, lớp chúng tôi không cho phép khoa khác tới dự thính.”

Nói xong, hắn móc điện thoại ra, mở mã vạch Wechat, đưa qua.

“Việc đó, nếu không cậu thêm Wechat của tôi? Chút nữa tớ thầy giáo giảng những gì tôi sẽ giảng lại cho cậu?”

Hứa Nùng sửng sốt một chút, sau đó dở khóc dở cười đáp: “Không cần, tôi không phải là dự thính, cũng không có đi nhầm lớp.”

Lần này cậu nam sinh đó cũng sững sờ, “A? Cậu là bạn học của bọn tớ? Không thể nào, cậu tên gì? Vì sao tôi chưa từng gặp qua cậu?”

Khi hắn nói chuyện, phần lớn ánh mắt các bạn học trong phòng đều hướng về phía bên này, mọi người cũng đều hiếu kỳ rốt cuộc bạn học đó là ai.

Hứa Nùng trầm mặc một lúc, sau đó chậm rãi mở miệng: “Tôi là Hứa Nùng.”

Giờ khắc đó, trong phòng học rơi vào trạng thái trầm mặc kỳ lạ.


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện