Cháy hết lãng mạn

Chương 58


trước sau

Kỳ thực bà Tạ nên tới tìm Hứa Nùng sớm hơn.

Bùi Ngọc đã ra nước ngoài đóng phim, rời đi có mấy ngày, trước đó cũng là có kế hoạch đợi sau khi Bùi Ngọc rời đi, liền đến tìm Hứa Nùng nói chuyện.

Nhưng mấy ngày hôm nay bố Bùi vẫn luôn đi xã giao, có trường hợp cần phải mang theo bạn gái, đi cùng bố Bùi mấy ngày, lúc này mới dành ra chút thời gian.

Ngày hôm nay cũng bởi vì tham gia hoạt động, khi quay về vừa vặn đi ngang qua đại học B bên này, đột nhiên nghĩ tới chuyện muốn tìm Hứa Nùng.

Cho nên thừa dịp bố Bùi tranh thủ thời gian ngồi ở trên xe ngủ, kêu tài xế đưa ông về nhà trước, một mình tới tìm Hứa Nùng.

Khi Hứa Nùng mở cửa, bà Tạ đã đợi tới mức không còn kiên nhẫn.

Trong tay cầm túi xách Bạch Kim, trên người mặc một một bộ lễ phục dài màu sâm banh, bên ngoài khoác âu phục màu xám của bố Bùi.

Sau khi nhìn thấy Hứa Nùng, ngay lập tức nhíu chặt lông mày.

“Chuyện gì vậy? Sao lâu như vậy mới mở cửa?”

Tim của Hứa Nùng cũng treo ngược lên, nghe thấy lời bà Tạ, cảm giác chột dạ càng tăng thêm.

Chỉ có điều trên mặt không để lộ ra quá nhiều, cúi đầu từ trong tủ giày tìm dép lê cho bà Tạ, cũng không nhìn đối phương, giống như tùy tiện đáp: “Lúc nãy ở trong phòng ngủ thay quần áo, không nghe thấy.”

Hứa Nùng bây giờ là cảm thấy vô cùng may mắn khi lúc trước không có đưa chìa khóa dự phòng nơi này cho bà Tạ, nếu không thì, chuyện ngày hôm nay tuyệt đối không có cách nào có kết cục tốt.

Chỉ có điều, phần vui này còn chưa tới hai giây, tình huống đột nhiên chuyển biến phát sinh.

. . . Vừa nãy quá lo lắng, giày của Chu Khởi ở cửa vẫn chưa có thu lại!

Hiển nhiên bà Tạ cũng nhìn thấy đôi giày này, vẻ mặt đột nhiên ngưng lại.

“Trong phòng này của con có đàn ông? !”

Nói xong, cũng mặc kệ tất cả, ngay cả giày cũng không đổi, khí thề bừng bừng giẫm giày cao gót đẩy vai Hứa Nùng ra tiến vào.

Hứa Nùng trơ mắt nhìn giày của bà Tạ bước qua tấm thảm trắng, nhưng hiện tại căn bản mặc kệ đau lòng, chỉ muốn nhanh chóng nghĩ cách ngăn cảnh hành động tiếp theo của bà Tạ.

Nhưng động tác của bà Tạ cũng rất nhanh, sấm rền gió cuốn đem phòng ngủ chính và phòng khách đều kiểm tra một lượt, cuối cùng lại tìm kiếm phòng vệ sinh trong phòng ngủ chính một lượt.

Sau khi cái gì cũng không tìm thấy, đưa mắt nhìn về phía phòng tắm đóng chặt trong phòng khách .

Thấy bà Tạ muốn đi về hướng bên đó, lúc này Hứa Nùng mới cuống lên.

“Mẹ! Rốt cuộc mẹ muốn làm gì vậy! Vào phòng cái gì cũng không nói liền lục soát! Hơn nữa tới cả giày cũng không cởi! Con là phạm nhân hay sao, sao mẹ phải làm như vậy chứ!”

Hứa Nùng ít khi ở trước mặt bà Tạ lộ ra vẻ mặt nôn nóng lại không hợp là người như vậy, nhưng những lời này hiện tại bà Tạ căn bản nghe không lọt.

Không thèm để ý tới Hứa Nùng, đẩy Hứa Nùng ra trực tiếp hướng về phía nhà tắm mà đi, tiếp theo lại vừa gấp vừa thô bạotrực tiếp vặn cửa đẩy ra.

Trong phòng tắm sạch sẽ, thanh mát, rèm cửa bên ngoài phòng tắm cũng được mở ra hơn một nửa, bà Tạ đứng tại cửa liếc nhìn về phía đáy bồn tắm nhướn mày, cũng không phát hiện ra bóng dáng người nào.

Lại cẩn thận quan sát các vị trí khác trong phòng tắm, cũng không phát hiện ra bất thường gì, lần này sắc mặt mới hòa hoãn một chút, xoay người nhìn Hứa Nùng.

“Đôi giày nam ở cửa là sao?”

Lúc này Hứa Nùng còn đang ngạc nhiên vì Chu Khởi không hiểu ra làm sao mà biến mất, bà Tạ nói xong một lúc lâu, mới phản ứng lại.

Nghĩ một lúc, cố gắng làm cho giọng nói của mình trở nên tự nhiên nói: “Bạn học nói con gái ở một mình, có thể đặt một đôi giày nam ở cửa, như vậy có thể đề phòng cướp, đề phòng kẻ xấu.”

Bà Tạ nhẹ nhàng nhíu mày, hỏi: “Bảo vệ khu này kém như vậy sao? Có cần mẹ đổi cho con chỗ ở hay không?”

“Không cần, bảo vệ rất tốt, con chỉ là muốn phòng ngừa chuyện chưa xảy ra.”

Bởi vì bà Tạ không có phát hiện ra Chu Khởi, cho nên lo lắng trong lòng Hứa Nùng buông xuống một nửa, ánh mắt vào lúc này cũng yên lặng đánh giá bề mặt đôi giày cao gót của bà Tạ còn chưa có cởi.

Ánh mắt bà Tạ cũng thuận theo nhìn xuống dưới, sau khi nhìn thấy giày của mình, cũng ý thức được lúc nãy có chút thất thố.

Nhưng ngược lại cũng không thèm quan tâm, dù sao ở trên thế giới này, nơi duy nhất có thể không đeo mặt nạ, chính là ở trước mặt con gái của mình.

Giẫm đều đã giẫm qua rồi, vào lúc này bà Tạ cũng lười lại phải đổi giày, cứ như vậy giẫm trên giày cao gót của mình lại hướng về vị trí sô pha mà đi.

“Mẹ không đổi giày, lúc nữa con tìm người làm theo giờ tới đây dọn dẹp .”

Bà Tạ tỏ vẻ hờ hững nói.

Hứa Nùng trầm mặc, không phản bác lại, vừa nhìn hai dấu chân trên tấm thảm trắng của mình, trong lòng vừa âm thầm khẩn cầu bà nhanh chóng rời đi.

“Mẹ hôm nay tới đây, là có chuyện muốn hỏi con.” Bà Tạ không thèm để ý Hứa Nùng trầm mặc, nói thẳng mục đích mình tới đây, “Con là đang yêu đương phải không?”

Tim Hứa Nùng nhảy lên, ánh mắt không tự chủ lại liếc nhìn về phía phòng tắm.

Phòng tắm cách phòng khách khoảng cách được xem là không gần cũng không xa, hơn nữa lúc nãy Hứa Nùng còn đem cửa đóng lại lần nữa, hiện tại lời của bà Tạ, Chu Khởi ở bên trong có lẽ cũng sẽ không nghe thấy.

Nghĩ ngợi lung tung, bên miệng cũng trực tiếp phun ra lời phủ định, “Không có.”

Bà Tạ vừa nghe Hứa Nùng nói xong, ánh mắt cố định ở trên người cô rất lâu, giống như là đang tỉ mỉ đánh giá phản ứng trên mặt cô.

Chốc lát, bà Tạ lại nói: “Có người thích phải không?”

Nghe xong lời này, Hứa Nùng không hiểu sao chột dạ, mím môi, ép buộc mình nhìn về phía bà Tạ.

“Mẹ, rốt cuộc mẹ muốn nói gì?”

Bà Tạ bày ra dáng vẻ đoan trang, tư thế ngồi tao nhã, nhưng khi nhìn về phía Hứa Nùng, vẻ mặt mang theo vài phần xa cách cùng nghiêm khắc.

“Mẹ không muốn nói gì, chỉ là muốn xem có phải lúc mẹ không để ý, con có phải là đi lầm được hay không .”

Hứa Nùng trầm mặc cắn chặt răng, sau đó, nói: “Là có người nói với mẹ điều gì đó?”

“A, là anh con, lúc trước cùng mẹ tán gẫu, nó cho rằng con có người thích.”

Quả nhiên!

Trong lòng Hứa Nùng mơ hồ xẹt qua cảm giác ghê tởm, liền biết lần trước Bùi Ngọc ở quán bar tình cờ gặp Chu Khởi,sẽ không dễ dàng gì bị lừa gạt cho qua như vậy.

Bản thân hắn lười ra tay, cho nên liền mượn tay bà Tạ tới gõ mình?

Hứa Nùng càng nghĩ càng cảm thấy khó chịu, thậm chí nhịn không được, buột miệng trả lời: “Có người thích thì sao chứ, không có người thích thì như thế nào? Mẹ, con là người trưởng thành, bất luận hiện tại hay là tương lai, con lựa chọn làm gì đều là chuyện của con? Mẹ là mẹ con, mẹ quản con cũng là điều bình thường. Nhưng Bùi Ngọc là ai của con? Hắn quản những việc này của con làm gì chứ?”

Rất lâu rồi bà Tạ không bị Hứa Nùng chống đối như vậy, bất bình trong lòng cũng trỗi dậy, tức giận xông lên mặt càng ngày càng tăng.

“Hứa Nùng! Con có biết con đang nói gì không? Người nhà của Bùi Ngọc thì làm sao chứ? Người nhà quan tâm con còn là quan tâm sai hay sao? Con đây là có thái độ gì vậy!”

“Có phải là mẹ bỏ mặc con ở bên ngoài mấy năm, đem tính khí của con cũng nuôi dưỡng ra ngoài? Nhưng năm qua chú Bùi cùng anh trai Bùi Ngọc của con đối xử với con không tốt sao? Bộ dáng này của con quả thực là vô lương tâm!”

Hứa Nùng kìm nén ở trong lòng, nhưng cô biết, mình lại phản bác nữa, chỉ có thể dẫn tới tức giận của bà Tạ càng ngày càng mạnh.

Cho nên đem toàn bộ những lời oán trách đều nhịn xuống, cúi đầu không nhìn bà Tạ , nhẫn nhịn những tức giận cùng không kiên nhẫn, trầm mặc ngồi ở đó.

Bà Tạ thấy bộ dạng này của cô, còn tưởng rằng, cô bị những lời của mình làm cho thay đổi, tức giận vốn tăng cao cũng tiêu tan đi không ít, ngữ khí cũng hòa hoãn hơn.

“Dù sao mục đích hôm nay mẹ tới đây, chính là muốn nói với con, nhiệm vụ chính bây giờ của con chính là nắm chắc, hoàn thành việc học. Anh trai con nói rồi, chờ con sau khi tốt nghiệp sẽ sắp xếp ổn thỏa tất cả mọi chuyện cho con, đến lúc con tiến vào Showbiz sẽ giành cho con vai nữ chính trong kịch bản, tất cả đường đi nó đều đã vì con mà bày sẵn, chỉ chờ con hưởng thụ ánh đèn sân khấu cùng vinh quang là được rồi.”

Hứa Nùng không phản ứng gì, dường như một chút hứng thú với lời bà Tạ nói cũng không có.

Bà Tạ bị bộ dáng này của cô chọc cho nổi điên, hít sâu một hơi, vừa muốn nói thêm gì đó nữa, nhưng điện thoại đúng lấy này đột nhiên vang lên.

Nhấn nút nhận cuộc gọi, giọng bà Tạ lập tức trở nên thay đổi.

“Ông xã.”

“Vâng, em để tài xế đưa anh về nhà trước, em tới chỗ của Nùng Nùng. . .”

“Vâng, bên này cũng không có chuyện gì, em lập tức trở về. . .”

“Vâng, được, anh gọi lão Lý tới đón em.”

. . .

Nhận điện thoại xong, bà Tạ dường như cũng không muốn ở chỗ này của Hứa Nùng

lâu hơn nữa.

Cầm túi xách Bạch Kim trong tay đứng dậy, làn váy phía sau phe phẩy, nhàn nhạt liếc nhìn Hứa Nùng.

“Dù sao lời hôm nay mẹ nói, con nghe lọt tai cho mẹ. Còn có chuyện yêu đương gì đó, không có là tốt nhất, con cũng không cần lãng phí thời gian, mẹ cũng không cần lãng phí thời gian. Nhưng nếu như con thật sự có tình huống gì đó, bị mẹ phát hiện. . . Hứa Nùng, con hiểu mẹ rồi chứ, mẹ sẽ không cho phép bất cứ người nào, trở thành chướng ngại vật cản con leo lên đỉnh cao.”

Bà Tạ nói những lời sau cùng này, lực uy hiếp rất lớn, Hứa Nùng đương nhiên nghe ra được.

Nhưng gì cũng không muốn phản bác lại, cũng nhận ra ý tứ bà Tạ muốn rời đi, cho nên vào lúc này chỉ muốn bà Tạ nhanh chóng rời đi.

Sau khi bà Tạ đi tới cửa, còn không quên quay người ngạo nghễ nhìn Hứa Nùng, sau đó cảnh cáo : “Con đừng coi lời mẹ nói ngày hôm nay là nói đùa, hiện tại mẹ có thể bình tĩnh cùng con nói những chuyện này, là bởi vì con còn chưa có làm gì. Nhưng một khi con muốn hướng đường ngang ngõ tắt mà đi, vậy mẹ sẽ không phải là thái độ như ngày hôm nay!”

Hứa Nùng trầm mặc rất lâu, gật đầu, “con biết rồi.”

. . .

Sau khi bà Tạ rời đi, Hứa Nùng ngay lập tức đem cửa lớn khóa trái lại.

Sau đó trở lại phòng khách và phòng ngủ, đem tất cả rèm cửa sổ đối diện với đường lớn đều kéo lại.

Sau khi làm xong tất cả, mới chậm rãi hướng về phía phòng tắm mà đi.

Do dự ở cửa một lát, Hứa Nùng giơ tay gõ cửa.

“Chu Khởi?”

Tức khắc, bên trong truyền tới giọng nói của người đàn ông: “Ừ, vào đi.”

Cửa phòng tắm được đẩy ra, Hứa Nùng trực tiếp đối diện với bóng lưng của Chu Khởi.

Lúc này anh ta ăn mặc chỉnh tề dựa vào trước bồn rửa tay, trong tay cầm chiếc điện thoại Nokia đang bấm bấm cái gì đó, trong lòng Hứa Nùng âm thầm suy đoán có lẽ là đang chơi trò snake, chỉ là đặt ở chế độ im lặng.

Chu Khởi lúc này nâng mắt nhìn cô, hỏi: “Khách về rồi?”

Khách?

Hứa Nùng nghe thấy anh ta nói lời này, từ trong những lời nói khô khan, mang lại cảm giác thân thiết.

Trầm mặc, cũng không có tâm trạng nói nhiều, chỉ gật đầu, sau đó do dự hỏi: “Vừa nãy. . . Anh nghe thấy gì phải không?”

Chu Khởi soảng khoái đáp lời, “Không có.”

Lời này là thật, Chu Khởi không nói dối.

Phòng tắm cách phòng khách một đoạn, cửa còn đóng chặt, Chu Khởi lại không có ý nghĩ đi tới trước cửa nghe trộm, cho nên chỉ mơ hồ nghe thấy tiếng nói chuyện, nhưng nội dung cụ thể là gì hắn hoàn toàn không biết.

Nghe được đáp án này của anh ta , Hứa Nùng thở phào một hơi nhẹ nhõm.

Nhưng cũng không vực dậy được tinh thần, yên lặng gật đầu, nói: “ừm, không có chuyện gì, anh tiếp tục tắm rửa đi, chắc là sẽ không có người tới nữa đâu.”

Nói xong, liền xoay người đi ra ngoài.

Chu Khởi không nghe theo, mà là cất điện thoại nhanh chóng bước tới, đi theo ở phía sau Hứa Nùng bước ra bên ngoài cùng cô.

Thấy vẻ mặt Hứa Nùng ủ rũ, hắn có chút bất ngờ nhíu nhíu mày.

“Bạn học nhỏ, sao vậy? Bị bắt nạt?”

Chu Khởi lười biếng phủ người xuống, hai tay chống đỡ ở vị trí đối diện với mép bàn trà, sau đó nhìn thẳng cô.

“Có chuyện nói với anh, anh giúp em làm chỗ dựa.”

Hứa Nùng muốn nói lại thôi, trong đầu nghĩ, người đàn ông này còn không biết nông sâu. . . Vấn đề của mình cũng không có dàn xếp ổn thoả, lại dám nói muốn làm chỗ dựa chô cô như vậy.

Âm thầm thở dài một hơi, trong đầu lại nghĩ tới lời bà Tạ nói trước khi rời đi, rất lâu sâu, ngẩng đầu lên, nhìn về phía Chu Khởi.

“Việc đó. . . Nếu không thì, em lại giúp anh tìm thuê một căn phòng ở bên ngoài được chứ?”

Chu Khởi rõ ràng không ngờ tới đột nhiên lại là câu này, sau đó, nhếch môi nở nụ cười, ánh sáng trong mắt mang theo ý vị không rõ ràng.

“Ghét bỏ anh?”

Hứa Nùng sợ anh ta hiểu lầm, liền vội vàng lắc đầu, “Không có, chẳng qua cảm thấy có chút bất tiện. . .”

Căn bản không có cách nào nói thật với anh ta, nên nói như thế nào? Nói người trong nhà quản em rất nghiêm, tới khi để cho bạn họ tra ra được em với anh ở cùng một chỗ, bọn họ sẽ nghĩ mọi cách đối phó với anh?

Ý nghĩ ban đầu của Hứa Nùng là muốn giúp đỡ người đàn ông này, không ngờ tới cuối cùng, từ giúp đỡ lại biến thành hại người đàn ông này.

Anh ta không thân phận, không bối cảnh, tới khi bị bà Tạ phát hiện, vậy tuyệt đối sẽ bị chỉnh rất thảm.

Một người bị kéo vào trong vũng bùn sâu là đủ rồi, không thể lại để một người vô tội bị kéo xuống nước. . .

Nghĩ tới đây, Hứa Nùng hít sâu một hơi, thừa thắng xông lên đem mọi lời nói ra hết: ” anh suy nghĩ cho kỹ, nếu như cảm thấy được, cuối tuần em không có tiết học, em liền dẫn anh đi tìm phòng. Tiền thuê phòng em giúp anh ứng trước, anh không cần cảm thấy có gánh nặng, về sau lúc nào có tiền trả em cũng được . Còn cái khác. . .”

Nói tới đây, Hứa Nùng yên lặng dừng một chút, tiếp theo đứng lên, cũng không lại nhìn Chu Khởi nữa.

“Bỏ đi, không còn gì nữa , em nghĩ nói chính là những thứ này. Anh cẩn thận suy nghĩ đi, sáng sớm ngày mai nói đáp án với em.”

Nói xong, liền đứng dậy trở về phòng của mình.

Chu Khởi nhìn bóng lưng cô, đôi mắt hẹp dài nhẹ nhàng híp lại.

Sau đó, anh ta bước về phía sân thượng trong nhà bếp, vừa nheo mắt nhìn xa xa, vừa ấn nút gọi điện thoại.

Sau khi đầu bên kia nhận điện thoại, hắn trực tiếp trầm giọng mở miệng: “Chuyện kêu cậu điều tra còn chưa có kết quả?”

“Không phải, Chu thiếu, tôi đang muốn gọi điện thoại cho anh, chuyện của cô Hứa tôi đã nắm được gần hết, . . .”

Đêm tối mát mẻ, bên ngoài là hàng vạn ánh đèn gia đình sáng chói, bóng dáng Chu Khởi lờ mờ chiếu trên cửa kính phòng bếp , cả người đều lạnh lẽo.

Cũng không biết đầu bên kia nói gì, vẻ mặt Chu Khởi càng ngày càng trầm, một lúc sau, hắn mới nhàn nhạt đáp một câu: “ừ, tôi biết rồi.”

————————

Đêm hôm ấy, Hứa Nùng không có cách nào ngủ ngon giấc.

Ngược lại cũng không mơ thấy gì, chỉ là lăn qua lộn lại vẫn luôn không ngủ được.

Vốn muốn đem lời của mình nói ra, có thể làm cho Chu Khởi có ảnh hưởng gì đó, sau đó mãi tới tận khi tới gần sáng, mới mơ màng ngủ thiếp đi.

Ngày hôm sau Hứa Nùng tỉnh dậy rất sớm, ở bên trong nhà vệ sinh trong phòng ngủ rửa mặt thay quần áo, lúc cảm thấy đủ rồi, lặng lẽ mở cửa phòng ra.

Nhưng mà không ngờ tới, chính là, Chu Khởi ở trong phòng khách , đã rời đi.


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện