May mắn cho tôi là cái áo kia khá dài, có thể che được hết chỗ rách, nhưng thời tiết này không cho phép tôi mặc áo này vào lớp, người ta chắc nghĩ tôi điên mất.
Không được không được, chẳng lẽ bây giờ chạy về nhà một lần nữa, nghĩ đến đó tôi bất chợt rùng mình một cái, khó khăn lắm tôi mới có thể đến được đây, giờ mà chạy veeflaanf nữa thì có khác gì nhảy vào hàng cọp đâu.
Cái ý kiến này lại càng không được, tôi liền bỏ ngay cái ý kiến tào lao đó đi.
Đúng là tiến cũng không được, lùi cũng không xong mà.
Đang nghĩ vẩn vơ thì tôi va phải ai đó “Oà, gái xênh à nha”, bản tính đàn ông trong con người tôi lại trỗi dậy (khụ khụ, t/g xin xác định với mọi người, chị nhà là gái thẳng 100% nhaaa), nhanh chân chạy lại đỡ chị gái kia đứng dậy- Em xin lỗi ạ, chị có sao không, có cần em đưa vào phòng y tế không ạ.
Người ta nói quả không sai “Chết vì gái là một cái chết tê tái mà”, ngày đầu tiên đến trường còn không biết mình học ở đâu, làm sao có thể biết phòng y tế ở chỗ quái nào!!! Mô phật mô phật- Chị…chị không sao.
Chị gái kia nhất thời ấp úng, khuôn mặt xinh xắn phớt lờ ánh hồng, chắc là đổ tôi mất rồi - Hihi, không sao thì tốt rồi, em cứ tưởng chị có chuyện gì chớ.
Tôi gãi đầu (kiểu tháng chưa gội đầu ấy mà *-*)- Chị thì có chuyện gì chứ, em lanh quá đấy.
Tiểu tỷ tỷ siêu cấp đáng yêu của tôi thoáng ngạc nhiên rồi bật cười- Mà sao…- Dạ???- Không có gì đâu, giờ này em vẫn còn ở đây sao, sắp vào lớp rồi đấy.
May mắn là có vị tỷ tỷ kia nhắc, nếu không tôi đã quên béng cái việc kia- Chị cho em hỏi chút.
Tôi nói có phần gấp gáp- Hửm?- Lớp 11A3 ở đâu ạ? Vừa nghe tôi hỏi vậy, chị gái kia liền bật cười- Cho hỏi thí chủ từ hành tinh nào rớt xuống vậy, cái gì cũng không biết là sao- Tại em…- Được rồi được rồi, em đi dọc hành lành này, quẹo phải, là thấy ngay thôi- Dạ vâng, em cảm ơn nhiều ạ.
Tôi định chạy đi nhưng tiếng gọi giật từ phía sau khiến tôi khững lại một lúc- Chị tên Bạch Ân, có duyên gặp lại.
Nói rồi chạy đi, nhìn cái bóng đang xa dần, tôi cảm thấy có chút quen thuộc, dường như cái tên này đã gặp ở đâu đó , nhưng tôi không còn thời gian nghĩ về chuyện đó nữa, trước mắt việc cần làm đó chính là “ĐẾN KỊP LỚP HỌC”Trên hành lang, bóng đổ dài, ánh nắng một lần nữa xuyên qua các khẽ lá, chiếu rọi thẳng hướng đi của cô gái kia…Cặp chân ngắn tũn lúc trước khiến tôi tự hào, bây giờ như muốn lìa khỏi thân, may mắn rằng cô vẫn chưa vào lớp, không kịp suy nghĩ gì tôi lao thẳng vào lớp, và… 40