Eric dìu Hàn Thiên Lãnh đi vào trong...!Nhìn bộ dạng chật vật của bọn họ, tôi vội vàng đóng cửa lại ngăn không cho gió mùa lạnh buốt thổi vào nhà.
Nhưng Eric đẩy ông chủ ngồi xuống sofa, vừa đi nhanh vừa nói.
"Anh Lãnh nhờ chị đẹp chăm sóc giùm."
Ủa? Cái gì vậy? Cậu ta đi luôn là sao?
Tôi đứng trước giữa phòng khách ngẩn người nhìn cánh cửa đóng lại...
Có điều, tôi không ngẩn người được lâu, định vào trong để lấy khăn mặt thì...
"Anh thích em! Thích em từ cái nhìn đầu tiên." Hàn Thiên Lãnh dịu dàng thì thầm bên tai tôi giống như người tình.
Nhưng tôi bị hắn bịt miệng không thể nói, tay chân bị giữ chặt không thể động đậy, trong lòng hoảng loạn vô cùng.
Hàn Thiên Lãnh, rốt cuộc anh bị làm sao vậy?
Trong lúc tôi không để ý, anh ta hôn lên đôi môi tôi.
Không! Không thể nào! Tôi cự tuyệt và bài xích nụ hôn xa lạ đó.
Một cơn buồn nôn kéo đến, tôi bụm miệng muốn vùng thoát nhưng không thể được, anh ta giữ người tôi rất chặt.
Mắt nhìn thấy cốc nước lạnh ở trên bàn, tôi cầm lên hắt vào mặt Hàn Thiên Lãnh.
Không cần biết anh ta tỉnh táo lại hay chưa, tôi chạy nhanh vào nhà vệ sinh nôn khan.
Lúc quay trở lại phòng khách không thấy Hàn Thiên Lãnh đâu tôi bèn nghĩ chắc anh ta rời đi rồi.
Nhưng tiếng động ở tầng 2 đã khiến tôi thay đổi suy nghĩ đó.
Biểu hiện kỳ lạ của anh ta...!có lẽ là bị trúng thuốc.
Hừm, là Eric cố tình đưa Hàn Thiên Lãnh vào đây.
Biết ông chủ của mình bị dính thuốc, sao cậu ta không đưa vào bệnh viện? Tôi không phải là bác sĩ, kéo anh ta qua nhà tôi làm gì? Cậu ta cố tình đó hả?
Mười phút sau, Hàn Thiên Lãnh đi xuống cầu thang.
Nhìn bộ dạng tóc tai ướt rượt của anh ta...!chắc vừa rồi đi lên tầng tắm.
Ánh mắt tôi đầy ái ngại nhìn anh ta.
"Anh tắm nước lạnh à?"
Hàn Thiên Lãnh đang cầm khăn khô lau tóc nghe tôi hỏi bèn cáu kỉnh đáp.
"Không.
Trời này cô bảo tôi đi tắm nước lạnh thì khác nào cô bảo tôi đi chết."
"Anh ngồi xuống đây, tôi lấy máy sấy giúp anh." Tôi áy náy đi đến kéo anh ta ngồi xuống ghế sofa.
Nhưng anh ta tránh né, không để tôi chạm vào người mình.
"Không cần, cô đừng có chạm vào người tôi! Thuốc vẫn chưa hết tác dụng đâu, nếu chẳng may tôi mất khống chế thì đến lúc đó đừng trách tôi làm ra hành động quá phận với cô."
"Được rồi, tôi chỉ lấy máy sấy rồi để đây, tiếp theo anh muốn thế nào thì tùy anh." Tôi nói nhanh rồi vội đứng dậy đi vào phòng ngủ tìm máy sấy tóc giúp Hàn Thiên Lãnh.
Mới nãy bị tôi phũ phàng tạt nước vào mặt, chắc tâm hồn anh ta tổn thương lắm...
Đặt máy sấy lên mặt bàn kính, tôi lấy ghế ngồi một góc để giữ khoảng cách nhất định với Hàn Thiên Lãnh.
Sợ rằng anh ta nổi quạo vô cớ, liền ngồi im không nhúc nhích.
Trong phòng chỉ có tiếng kêu của máy sấy, ngoài ra không còn tiếng động thừa thãi nào khác...
Sấy tóc xong, Hàn Thiên Lãnh bỗng buột miệng hỏi một câu khiến tôi sợ hãi cực kỳ.
"Cô có thai đúng không?"
Tôi run run hỏi.
"Sao anh...!lại hỏi thế?"
"Trong lúc dần tỉnh táo trở lại, tôi nghe thấy tiếng nôn ọe.
Và mấy hôm nay cô cũng nôn như thế rồi."
"Chắc gì tôi đã có thai, nếu tôi