Anh ta nói anh ta yêu tôi sao? Chính chủ tự nhận tôi còn chẳng tin, nói gì qua miệng người khác...
Thế cho nên, tôi nhắm mắt và làm lơ như mình không có nghe thấy.
Đêm đó, tôi mơ một giấc mơ thật kỳ lạ...
Trong mơ tôi thấy Huyền Anh đứng nhìn tôi đăm đăm.
Dưới làn sương mù dày đặc, con bé lớn tiếng trách móc tôi.
Trách móc tôi đã nảy sinh tình cảm với kẻ đã gián tiếp đẩy con bé xuống vực sâu vạn dặm.
"Chị Trân ơi! Chị quên mất rằng em đã chết như thế nào hả?"
"Không chị không có quên..."
Sao tôi có thể quên đi quá khứ bi thảm ấy? Trái lại tôi nhớ rất rõ là đằng khác...
Con bé gào khóc tức tưởi tiếp tục lớn giọng trách mắng.
"Tại sao chị lại yêu hắn? Chị còn muốn ở bên hắn, sống cùng hắn à? Chị là kẻ ích kỷ, chỉ mong bản thân mình được sống trong nhung lụa có đúng không?"
"Không đâu!" Tôi liên tục lắc đầu phủ nhận, cầm lấy tay Huyền Anh nức nở nói với con bé.
"Không đời nào có chuyện đó đâu Anh! Em nói sai hết rồi.
Chị không yêu anh ta, chị rất hận anh ta.
Hận anh ta đến mức muốn tự kết liễu bản thân mình."
Lần này giọng Huyền Anh mềm mỏng đi rất nhiều, nhưng vẫn không kém phần gay gắt.
"Chị nói dối! Anh ta yêu chị như vậy! Sao nỡ để chị tự sát!"
Rốt cuộc là vì sao? Vì sao ngay cả một người đã khuất cũng nói vậy ở trong giấc mơ ngắn ngủi của tôi?
Tôi không thể nói được, cũng chẳng thể phản bác lại...!giật mình tỉnh dậy giữa đêm khuya...
Một thoáng ngạc nhiên, đó là phản ứng của tôi khi phát hiện tôi và hắn đang nằm trong một tư thế vô cùng thân mật.
Đưa tay gạt đi hai hàng nước mắt ướt đẫm ảnh hưởng từ giấc mơ vừa rồi.
Tôi thử khẽ cựa người nhưng không được, Châu Mặc Lâm ôm tôi ngủ rất chặt.
Đầu tôi gối lên một cánh tay rắn chắc, còn bàn tay to lớn còn lại để lên bụng tôi như thể sợ trong lúc ngủ tôi chạy đi mất.
Dưới tấm chăn mỏng, cơ thể chúng tôi trần truồng dựa vào nhau, tôi nằm quay lưng hắn và hắn ôm lấy tấm lưng trần của tôi.
Từng luồng hơi thở nóng ấm phả lên hõm vai gây cảm giác ngứa ngáy.
Không lẽ mọi ngày chúng tôi ôm nhau ngủ tự nhiên như thế sao?
Không phải là quan hệ yêu đương, nhưng lại thân mật hơn cả những cặp đôi thắm thiết khác...!Tôi thấy mọi thứ xung quanh mình nực cười đến cùng cực, bèn gỡ cánh tay đang ôm bụng mình xuống...
Hành động hấp tấp từ tôi đã khiến hắn tỉnh dậy.
"Em muốn đi đâu?"
"Tôi buồn đi vệ sinh."
Châu Mặc Lâm không ngăn cản, hắn nhấc tay lên để tôi đi xuống giường.
Quơ vội váy ngủ ren mỏng tang lên người, cũng không mặc đồ lót, tôi bước xiêu vẹo đi vào nhà tắm.
Tôi cực kỳ khó chịu cái cảm giác nhớp nháp ở trong hạ thân, cầm vòi xịt tẩy rửa từ trong ra ngoài.
Tôi nhớ rất rõ, hôm nay hắn làm không dùng biện pháp phòng hộ, chơi trần từ lúc trên xe đến lúc tôi ngất đi ở trên giường.
Đang trong thời kỳ không an toàn, tôi lo sợ mình dính bầu...!Hắn để lại bên trong cơ thể tôi rất nhiều, rất nhiều mầm mống của hắn.
"Em đừng