Châu Mặc Lâm bình tĩnh nhìn anh ta, nhả từng chữ một.
"Đúng là vậy đấy, chú nói đúng, tôi muốn kết thúc chuỗi ngày tháng lăn lộn trong bóng đêm.
Mà để làm được điều này, tôi cần sự giúp sức của hai người."
Hoàng Ân tính tình có phần nóng nảy, anh ta biết mình có thể bị phạt nhưng anh ta vẫn quyết định nói thẳng.
"Lão đại, thứ cho tôi đã nhiều lời.
Theo tôi thấy, việc anh rửa tay gác kiếm vào thời điểm này là không phù hợp..."
Châu Mặc Lâm gật đầu vì Hoàng Ân nói rất đúng.
Chẳng qua là, hắn muốn cưới Huyền Trân làm vợ, muốn cô sinh cho hắn những đứa trẻ xinh xắn.
Và để làm được điều này, hắn bắt buộc phải từ bỏ một số thứ đen tối làm ảnh hưởng và thương tổn cô ấy.
Như lần cô bị trọng thương rất nặng ở Tam Giác Vàng, hắn tuyệt đối không bao giờ để sự việc giống thế được phép tái diễn...
Lần đó bị người ta cho một nhát dao vào bụng, vậy lần sau sẽ thế nào? Thế chẳng lẽ, hắn đành lòng nhìn cô dấn thân vào chốn nguy hiểm giống hắn à?
Hắn tuyệt đối không để cô bị thương trước mặt hắn thêm một lần nào nữa.
Chắc chắn là vậy!
"Phải, không phù hợp, tôi không phủ nhận lời góp ý của chú.
Nhưng người phụ nữ tôi yêu, người sắp trở thành mẹ của con tôi thì không thể đợi thêm được."
Im lặng nghe hai người kia đối đáp, Trung Thông hiểu ra ý tứ của Châu Mặc Lâm bèn hỏi cho chắc chắn.
"Lâm lão đại, anh rửa tay gác kiếm là muốn cưới cô Huyền Trân về làm vợ?"
"Phải, thế nào? Hai cậu phải đối?"
"Tôi phản đối!" Hoàng Ân là người tuyên bố hùng hồn nhất.
Cậu ta vốn đã không ưa Huyền Trân từ lâu, bây giờ nghe dự tính của lão đại, Hoàng Ân không do dự mà phản đối.
Thế nhưng ý Châu Mặc Lâm đã quyết thì không thể nào có chuyện thay đổi.
Trong lúc căn phòng nhất thời rơi vào tĩnh lặng sau câu hò hét của Hoàng Ân, Trung Thông rơi vào trầm tư.
Đây sẽ là tin chấn động giới truyền thông báo chí nếu thông tin bị rò rỉ ra bên ngoài.
Chuyện một cô gái Lọ Lem trở thành cô dâu nhà tài phiệt, thì có bao nhiêu là giật gân và tốn giấy mực?
Nhưng chuyện đâu có đơn giản như thế.
Châu lão gia là người thế nào? Không có chuyện ông ta chấp nhận Huyền Trân là con dâu cả của mình.
Ông ta sẽ phá cho bằng được...
Mà chắc chuyện này Lâm lão đại cũng biết rồi, Trung Thông anh chỉ nói qua thôi.
"Chuyện riêng tư của Lâm lão tôi không có ý kiến cũng không có tư cách nói xen vào.
Nhưng theo những gì đàn em dưới quyền của tôi báo lại, Châu lão gia đã tìm được những ứng cử viên xứng đáng nhất ngồi vào vị trí Châu thiếu phu nhân.
Bây giờ anh tính lấy cô ấy e là một việc khó hơn bắc thang lên trời."
Châu Mặc Lâm không nhìn hai người bọn họ, hắn xoay người nhìn xuống khu vườn bên dưới - nơi có người con gái hắn yêu say đắm đang nằm ngủ trên ghế xích đu.
"Tôi biết chuyện này, không cần cậu nói cũng không cần mấy câu báo cáo từ Nguyên (tên