Ý tưởng của Bạch Vãn Vãn không phải là không có căn cứ.
Bởi vì hiện nay là thời kỳ pháp thuật suy tàn, bởi vì linh khí rất loãng cho nên dẫn đến chuyện tu tiên rất gà nhưng cũng không phải hoàn toàn râu ria, không quan trọng.
Tu tiên vốn bắt nguồn từ tư tưởng dưỡng sinh rèn luyện sức khỏe, lấy tu thân dưỡng tính là nền tảng, tư tưởng ban đầu của tu tiên chính là củng cố nền tảng, để cơ thể hấp thụ linh khí của trời đất, dung hợp vào xương cốt tứ chi khắp người, kích hoạt gân mạch, đào thải tất cả tạp chất trong cơ thể ra bên ngoài khiến cho toàn thân trở nên khoan khoái dễ chịu.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Kể từ đó, đối với những người tu luyện lâu dài thì bất kể là sức khoẻ hay tinh thần diện mạo đều tốt hơn rất nhiều so với những người không tu luyện, da dẻ của họ cũng bởi vì cơ thể được bài tiết tạp chất mà trở nên tốt hơn.
Trong thế giới kia của bọn họ, có rất nhiều người không tu tiên nhưng họ cũng sẽ luyện một số thứ cơ bản nhập môn để đảm bảo sức khỏe, giữ lại thanh xuân đồng thời tuổi thọ cũng cao hơn so với người thường.
Cho nên Bạch Vãn Vãn cảm thấy có thể viết một ít bản thảo dạy một ít phương pháp nhập môn tu luyện, hướng dẫn mọi người nhập môn từng bước một, an thần dưỡng tính, đạt được mục đích dưỡng sinh dưỡng nhan.
Cách này cũng giống như tập thể dục nhịp điệu và đánh Thái Cực quyền vậy, không phải mất quá nhiều thời gian mà các bước tập luyện lại đơn giản, mấu chốt là an toàn và không có tác dụng phụ!
Hơn nữa, dưỡng sinh là một chủ đề đang rất nóng, dưỡng nhan thì càng không cần phải nói, đối tượng mà tạp chí bọn họ nhắm đến là phụ nữ, thứ mà phụ nữ quan tâm chú ý nhất đương nhiên gương mặt của họ.
Bạch Vãn Vãn vừa nói xong, lập tức có người nói: "Ơ, tôi cảm thấy ý tưởng này của Vãn Vãn rất tuyệt nha, phù hợp với xu hướng chủ đạo ở thời điểm này."
"Việc này nghe có vẻ được đấy, chuyện thiết yếu của phụ nữ là dưỡng sinh dưỡng nhan mà!"
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
"Nếu thật sự có chuyên mục này thì tôi cũng nhất định sẽ xem!"
Ý kiến Bạch Vãn Vãn vừa đưa ra thì ngay lập tức có nhiều người phụ họa theo, tuy nhiên thì có rất nhiều người chỉ là bám đít, chẳng có thành ý gì trong đó, Bạch Vãn Vãn có chút dở khóc dở cười, thực tế là con gái của bà chủ cũng không thể mang đến cho bọn họ chút lợi ích gì hay là làm ảnh hưởng xấu đến họ, vì sao lại có nhiều người thích tâng bốc thổi phồng cô như vậy nhỉ?
Chủ biên Cù khẽ nhíu mày, nhưng mà ông ta cũng không nói lời nào, cũng không biết là ông đang giữ thái độ gì.
"Nhưng mà," Cuối cùng cũng có âm thanh phản đối vang lên, là của diệp dao, người mà vẫn luôn không vừa mắt Bạch Vãn Vãn vẫn, cô ta nói, "Dưỡng sinh dưỡng nhan đúng thật là một vấn đề nóng nhưng mà đã có rất nhiều quảng cáo giả đến mức không ai thèm click vào xem, còn không bằng tiết kiệm tiền mua nước tiên thật sự."
Có người nêu lên ý kiến phản đối thì lập tức cũng có người không nịnh vợ đứng ra nói.
"Cho dù có người thật sự muốn click mở ra xem thì nó cũng phải có ích mới được chứ? Cũng không thể vẫn nói là ngâm cẩu kỷ, uống trà hoa cúc, ngủ sớm, dậy sớm gì đó được, người đọc sẽ không bị thu hút bởi mấy cái đó đâu. "
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
"Chẳng lẽ phải tìm một đội chuyên chuyên nghiên cứu dưỡng sinh dưỡng nhan đến cung cấp tư liệu sống cho chúng ta sao?"
"Đầu tư vào cái này còn không bằng chụp ảnh của mấy anh chàng đẹp trai còn đẹp mắt hơn."
Bạch Vãn Vãn chờ bọn họ nói lời này, mỉm cười nói: "Về việc viết bản thảo thì không cần lo lắng, tôi có thể viết, tuyệt đối không phải là mấy kiến thức thường thấy trong sinh hoạt để làm có lệ qua loa, cũng không cần các chuyên gia cung cấp tài liệu sống."
Mọi người đều ồ lên.
Vãi lúa, chuyện này cũng quá kiêu ngạo cuồng vọng rồi, mặt ngứa rồi đúng không!
Ngay cả chủ biên Cù cũng nghe không nổi nữa, nói: "Vãn Vãn, đây là chúng ta đang viết tạp chí chứ không phải là các bài đăng trên blog của beauty blogger."
"Tôi hiểu," Bạch Vãn Vãn kiên định nói, "Không thì như vậy đi chủ biên, trước hết cứ giữ lại ý kiến của tôi, tôi quay về sẽ viết bản thảo gửi cho ngài trước, ngài xem có thích hợp hay không rồi chúng ta lại thảo luận tiếp?"
Mọi người không nghĩ tới Bạch Vãn Vãn cứng đầu như vậy, chủ biên Cù cũng vô cùng bất ngờ.
Nhưng nếu cô đã dám nói như vậy thì đương nhiên là chủ biên Cù cũng muốn nhìn xem cuối cùng là cô đang khoác lác hay là thực sự có cô năng lực về phương diện này, vì thế ông ta gật đầu đồng ý.
Bạch Vãn Vãn nói là làm, cô dành thời gian cả một ngày để viết xong bản sơ thảo, tuy nhiên cô không nóng lòng lập tức đi tìm chủ biên mà đi tìm tổng biên tập, cũng chính là mẹ của cô.
Bạch Vãn Vãn chờ tất cả mọi người tan làm rồi đi tới gõ cửa văn phòng của Lý Hiểu Cầm.
Nếu không phải cần thiết thì thật sự cô cũng không muốn ở cùng một chỗ với Lý Hiểu Cầm, dù sao thì ai hiểu con bằng mẹ đâu, chờ đến khi Lý Hiểu Cầm cảm thấy được đứa con gái này có gì đó sai sai thì cô cũng không biết là nên giải thích như thế nào.
Nhưng may mắn là Lý Hiểu Cầm một lòng một dạ chăm chú vào công việc nên thời gian ở cùng nguyên chủ cũng có hạn, hơn nữa là sau khi lớn lên thì nguyên chủ cũng sẽ có những tâm sự nhỏ, bí mật nhỏ của bản thân, không muốn thổ lộ với Lý Hiểu Cầm nên Lý Hiểu Cầm cũng không quá hiểu biết cô.
"Như thế nào, thổi nổ da trâu(*) rồi tìm mẹ thu dọn cục diện rối rắm cho con à?"
(*) Thổi nổ da trâu: khoe khoang về hiệu quả và hiệu suất, sau đó được phơi bày, và thấy rằng nó vô giá trị.
Lý Hiểu Cầm thấy cô ôm máy tính đi vào, nhướng mày lên hỏi, hiển nhiên là bà ấy đã biết chuyện gì xảy ra với cô trong cuộc họp hàng tuần.
Bạch Vãn Vãn cười hì hì, nói: "Mẹ giúp con một chuyện rồi con sẽ lập tức bổ da trâu trở về."
"Nói trước là mẹ không làm những chuyện như giết người cướp của đâu nha."
"So với giết người cướp của thì việc này đơn giản hơn nhiều, mẹ xem đây là bản sơ thảo con vừa viết, mẹ tự mình xem thử là hiệu quả như thế nào."
Bạch Vãn Vãn mang máy tính đặt trên bàn làm việc của bà ấy, Lý Hiểu Cầm nghiêng người nhìn: "Thuật hít thở... không phải là mẹ đả kích con nhưng con nhìn cái tiêu đề này xem có giống mấy bọn giang hồ bịp bợm không cơ chứ?"
"Mẹ cứ xem trước đi," Bạch Vãn Vãn ôm cánh tay của bà ấy làm nũng, "Nhìn không giống mánh khoé bịp bợm thì cái đó là lừa đảo cao cấp, nhưng mà nhìn không giống nhau cũng là lừa đảo sao?"
Lý Hiểu Cầm: "......"
Hình như đạo lý này cũng đúng nhỉ?
Vì thế Lý Hiểu Cầm tiếp tục lướt xuống xem.
Ý tưởng của Bạch Vãn Vãn ý rất đơn giản, nội dung của kỳ đầu tiên chắc chắn phải khiến cho người ta nếm được ngon ngọt đã, để họ cảm thấy phương pháp này thật sự có ích mới có thể theo dõi tiếp kỳ thứ hai, cho nên nội dung của kỳ một chính là làm cho mọi người thấy được hiệu quả thật sự của thổ thuật hít thở.
Phương thức tu luyện của thuật hít thở chính là từ từ tách lấy linh khí từ trời đất ra rồi nạp vào trong cơ thể, đồng thời phun ra trọc khí trong cơ thể, lấy nguyên khí đã được tụ tập áp súc trong người để đạt được mục đích nạp cái mới vào bỏ cái cũ đi, chỉ cần rèn luyện bộ thuật hít thở này thì người kiên trì luyện tập lâu dài cũng có thể dưỡng sinh trường thọ.
Sau khi Lý Hiểu Cầm xem xong, tuy bà ấy cảm thấy có chút hoang đường nhưng bà ấy vẫn thử dựa theo phương pháp cô viết, ngồi thiền hít thở.
Năm phút sau, Lý Hiểu Cầm đã cảm giác được những cảm xúc bực bội bất an vì công việc trong lòng yên tĩnh xuống, lại qua vài phút thì cả người thoải mái như được mát xa, chờ sau khi làm xong một bộ thổ nạp thì bằng mắt thường cũng có thể thấy được tinh thần trở nên tốt hơn, toàn thân thoải mái.
"Thế nào," Bạch Vãn Vãn gấp gáp hỏi bà ấy, "Ngài có cảm thấy mánh khóe bịp bợm này có gì mới không?"
Lý Hiểu Cầm nhìn cô một cái, im lặng mấy giây, hỏi: "Con xem được cái này từ đâu đấy?"
Việc này Bạch Vãn Vãn đã sớm bịa xong rồi!
"Không phải thường ngày mẹ yêu cầu con đọc nhiều sách, làm ‘người có kiến thức rộng sao? Con đã mua rất nhiều loại sách tham khảo thượng vàng hạ cám(*), bộ phương pháp dưỡng sinh này là do con xem được và rút ra từ điển tịch của Đạo gia, bản thân con đã thử một chút, cảm thấy rất có ích, vì vậy…" Bạch Vãn Vãn thè lưỡi, làm ra dáng vẻ có chút ngượng ngùng, "Vì vậy không nhịn được lấy ra khoe một chút."
(*)Thượng vàng hạ cám: mô tả những thứ hỗn tạp, đây nói về việc mua nhiều sách.
Lý Hiểu Cầm gật gật đầu, cũng không nghi ngờ cách giải thích này.
Tuy nhiên, bà ấy nói: "Con cũng viết dài bài sơ thảo của mấy kỳ sau ra đi, nếu mẹ chỉ đơn thuần nhìn một kỳ này thì không thể quyết định cho con được."
Bạch Vãn Vãn đã có được sự ủng hộ từ Lý Hiểu Cầm, trong lòng đã nắm chắc, mấy ngày tiếp theo cô đều cố gắng suy nghĩ, hệ thống hoá lại toàn bộ, hơn nữa, cô cố gắng nhớ lại những nội dung kiến thức liên quan mà cô đã đọc được trong những cuốn điển tịch tu luyện mà cô đã đọc trước đây, ghi chép lại.
May mắn là những việc khác thì cô không biết làm nhưng mà văn phong của cô thì cũng coi là tạm được, ít nhất là trình độ so với nguyên chủ thì cũng là kẻ tám lạng người nửa cân, không đến mức