Mỗi lời nói cô nói ra anh điều nhớ và để trong lòng.Hộp ngôi sao cô gấp từng hạt tặng cho anh chúc anh luôn gặp may mắn.
Gửi vô vàn tình cảm cho đó.
Anh lại không biết.Tưởng như chiếc ly thủy tinh vỡ rồi không thể gắn lại.
Vậy mà duyện phận đưa đẩy chúng ta lại một lần nữa bên nhau!Anh từng bảo:“Em là người đầu tiên anh yêu!”Đúng là người đầu tiên nhưng không phải người duy nhất cũng chẳng phải người cuối cùng.
Cô thở dài.Cô rất yêu thích môn hóa nên đã đăng ký vào lớp hóa thêm của trường đệ nhất.
Tại sao lại không đăng ký trường đệ nhị? Bởi vì trường của cô không cho dạy thêm càng không thầy cô nào lọc vào mắt của cô.Cô là người cuối cùng bước vào lớp.
Đóng cửa lại.
Thầy Bạch mới nói:“Cô gái tùy chọn chỗ ngồi ở những dãy bàn cuối đi.”Toàn là con trai trời ơi! Chọn giờ học này vì cô đi học về còn phải nấu cơm xong mới tranh thủ đi học thêm được.Anh quay lại nhìn cô cũng hơi kinh ngạc.
Anh khẽ nói:“Lại đây!”Cô bước tới chỗ anh ngồi xuống! Mùi xà phòng thơm quanh chóp mũi của cô.
Áo quần anh lúc nào cũng sạch sẽ thẳng tắp.“Sao lại đến đây học?”“Em thích hóa.”“Sau này, em cứ ngồi chỗ này.”Cô gật đầu.Mỗi ngày cô luôn là người đến cuối cùng của lớp.
Đóng cửa bước vào chỗ ngồi cạnh anh như một thói quen.Mấy bạn nam phía sau luôn nghịch tóc của cô khiến cô bực mình.
Cô quay lại trừng mắt nhìn từng người một.“Này bạn sao dữ vậy hả?”“Thích vậy đó?”Anh ra hiệu cô im lặng.
Im thì im.
Cô bực bội lườm anh.Sau này, cô mới biết hóa ra những người này đều là bạn của anh.
Thân quen riết liền hiểu tính nhau.
Bọn họ cũng không dám chọc ghẹo cô nữa.“Ọc..
ọc..”Cái bụng không có tiền đồ của cô vang lên.
Vội đi học nên cô không kịp ăn tối.
Mặt cô đỏ như quả cà nhưng làn da trắng của cô bị cô phơi đen nên không thấy được nó đang đỏ lên.
Thật may mắn.Anh thì thầm vào tai cô:“Tí anh dẫn em đi ăn.”Hơi ấm từ anh lan sang toàn thân của cô.
Chẳng mấy ai quan tâm đến cô kể cả gia đình của cô.
Vì họ rất bận rộn.Anh rất chu đáo, sẽ mua trước bữa tối hoặc không kịp mua sẽ dẫn cô đi ăn.
Mùa đông trời chở lạnh.
Cô ho dữ dội, anh là người mua thuốc cho cô uống.
Nhiều khi cô ho quá nhiều sẽ ảnh hưởng đến các bạn xung quanh dù họ không nói gì cả.
Anh cũng tự giác dẫn cô cúp học.
Mang áo ấm cho cô.
Nhờ anh chăm sóc cô tròn ra một vòng còn khỏe hơn.Đôi lúc, cô cảm giác mình không phải đang đi học mà đang đi hẹn hò hoặc đại loại là đang đi tận hưởng nghỉ mát gì đó.
Chỉ có bên cạnh anh cô mới có thời gian để