"Tôi tính bữa nào đi thăm hai vợ chồng Thùy. Anh thấy sao?"
Ba tôi gật đầu:
"Bà đi đi. Tôi có chắc không đi được. Dạo này người ta kêu chở hàng nhiều quá."
Mẹ tôi chậm rãi nói:
"Vậy cũng được. Để tôi đi."
Đề tài kết thúc với tiếng quảng cáo kết thúc. Bộ phim được chiếu tiếp.
Cả nhà tôi cùng nhau vui vẻ xem ti vi đến chiều tối.
Hôm nay, trời cũng rất đẹp. Mùa mưa này hiếm thấy những ngày nắng. Mẹ và tôi đều ghét nhất đi ra ngoài lúc trời mưa.
Mẹ tôi nói:
"Băng chở mẹ đi nơi này tí."
"Ok, mẹ đợi con 1 tí."
Tôi thay đồ rồi dắt chiếc xe ra. Nói chở vậy thôi. Chứ thật ra vẫn là mẹ tôi chở. Thứ nhất, tôi không có bằng lái. Thứ 2, sau 1 lần tôi tự vặn ga chiếc xe và tôi lao thẳng vào cái cột cổng to của nhà tôi thì ba mẹ tôi. Không ai dám ngồi lên xe để tôi chở đi.
Mẹ tôi chở tôi đến nhà bạn của mẹ tôi. Dắt tôi vào. Tôi nghe mẹ tôi nói:
"Chào Thùy, mình mới nghe chồng mình nói cậu mới về. Liền tranh thủ đến thăm bạn đây. Dạo này, càng ngày càng xinh hơn nha."
"Bạn cứ khéo nói. Con lớn đến sắp lấy vợ rồi. Còn đẹp xinh gì nữa. Bạn mới là người đẹp hơn. Da mặt hồng hào. Đầy sức sống."
Tôi yên lặng ngồi nghe họ tự khen nhau rồi nói đủ thứ vấn đề trên đời. Học làm một bức tượng gỗ ngồi kế bên thôi.
Cô đó vừa nói chuyện vừa nhìn tôi. Liền hỏi mẹ tôi:
"Con gái bạn hả? Bao nhiêu tuổi rồi."
Mẹ tôi đáp:
"Nó mới 14 tuổi thôi."
Cô đó cười:
"Nhỏ hơn con mình 1 tuổi. Nhưng chắc học cùng trường ấy. Con mình học trễ 1 năm. Mình mới chuyển hồ sơ con trai mình về đây. Ở trên đó, hai vợ chồng đi suốt. Không ai ở nhà quan tâm đến nó. Mang về quê có ông bà và mọi người lo cho nó mình mới yêu tâm đi làm việc. Con mình khờ lắm luôn."
"Con của mình thì lại quá tinh ranh."
Tôi nghĩ trong bụng:
"Người ta khen con mình còn mẹ chê con gái dễ thương của mẹ là sao? Đó là có con ở đây. Không có con ở đâu chắc cái gì cũng lôi ra chê cho xem."
Tôi bĩu môi.
Cô ấy dịu dàng nói:
"Mình thì ước gì có 1 đứa con gái xinh như thế. Chẳng bù cho thằng con mình suốt ngày chỉ biết đến game."
"Ừ, co gái thì có nhờ được. Mà tính nó như con trai. Ai mà thích nó chứ?"
"Tính làm mai con Thùy cho con Dung. Hai người làm xui chịu không?"
"Được thôi. Nhưng vẫn phải hỏi hai đứa nó."
Tôi lắc tay mẹ tôi:
"Con mới 14 tuổi, còn đi học. Làm xui cái gì hả mẹ ơi. Tôi lắc đầu."
Cô đó