Ánh mắt của Ninh Thần phát sáng lên. Hoắc Khải nói
càng chỉ tiết thì cô càng cảm thấy chuyện này hoàn toàn
có thể thành công.
Chưa tính đến chuyện khác, chỉ nhắc đến một triệu tệ
kia đã khiến cô phấn khích rồi.
“Nhưng, nếu người đăng ký quá nhiều thì việc thống
kê sẽ vô cùng phức tạp, đồng thời, chúng ta còn phải tìm
người có chuyên môn để giám sát, tránh việc tạo cân…
nặng giả.. “ Ninh Thần đưa ra những khúc mắc của cô.
Hoắc Khải bật cười, nói: “Chúng ta không cần tìm
người có chuyên môn, vì chính những người đến đăng ký
này là người giám sát tốt nhất rồi”.
Ninh Thần ngẩn người, sau đó cũng lập tức hiểu ra,
vui vẻ nói: “Ý của anh là, để họ giám sát lẫn nhau à? Vì
mỗi người đầu muốn giành giải nhất nên tuyệt đối sẽ
không cho phép người khác làm giả!”
Hoắc Khải cười lớn, nói: “Bây giờ em càng ngày càng
hiểu làm kinh doanh như thế nào rồi đấy, rất tốt. Trước
tiên, em lên một bản kế hoạch cụ thể về hoạt động lần
này, anh sẽ chịu trách nhiệm về phần quảng bá. Nhưng
hoạt động chính thức thì ít nhất cũng phải đợi đến cuối
tuần sau. Thứ hai anh phải đi cùng Cơ Hương Ngưng đến
nhà họ Cơ, có thể mất mấy ngày mới quay lại”.
Ninh Thần gật đầu, phấn khích không ngừng, nói:
“Anh cứ làm việc của anh đi, mấy ngày nay em sẽ chăm
chỉ viết một bản kế hoạch, đến lúc đó anh xem cho em
nhé!”
Dáng vẻ hăng hái của cô khiến cho Hoắc Khải cũng
cảm thấy vui lây, đến cả Đường Đường cũng chạy lại hỏi:
“Mẹ ơi, bạn học của con cũng có thể tham gia sao?”
“Đương nhiên có thể”, Hoắc Khải cười tít mắt nói:
“Không chỉ bạn của con có thể tham gia, mà bố mẹ, ông
bà của bạn học đều có thể tham gia”.
“Tốt quá rồi! Vậy ngày mai lúc con lên lớp sẽ nói với
các bạn!”
“Tốt lắm, nhưng bây giờ chúng ta đi làm cháo hoa quả
trước nhé, có muốn cho thêm dứa không?”
“Không ạ, ăn nhiều dứa chua lắm”.
“Vậy khoai tây thì sao?”
“Khoai tây không phải hoa quả!”
“Ha ha ha…”
Nghe tiếng cười trêu đùa của hai bố con, trong tim
Ninh Thần cũng tràn đầy vui vẻ. Cuộc sống bây giờ thật
sự khiến cô rất hạnh phúc.
Khả năng kinh doanh của chồng khiến cô rất nể phục
và cảm thấy tự hào vì điều đó.
Quyết định ban đầu quả là không sai. Cô không đánh
mất tư cách có được hạnh phúc vì phải lấy người mà cô
không hiểu rõ, mà lại hạnh phúc hơn bất kỳ người phụ nữ
nào.
Khi Hoắc Khải đem cháo hoa quả và cháo trắng từ bếp
ra thì Ninh Thần đang ngồi trước máy tính lách ta lách
tách gõ bàn phím.
Giờ đây, trên người cô tràn đầy năng lượng, ý tưởng
hoạt động mà Hoắc Khải đề ra khiến cả người cô đều
trong trạng thái phấn khích tột độ.
Nhìn thấy dáng vẻ hết sức chăm chú của cô, Hoắc
Khải giữ lại Đường Đường đang muốn gọi cô ra ăn cơm,
nhỏ giọng nói: “Mẹ đang bận làm việc rồi, rất vất vả đó
con, đừng quấy rầy mẹ”.
Đường Đường rất nghe lời gật gật đầu, sau đó múc
một bát cháo hoa quả đưa cho Hoắc Khải, bắt chước nhỏ
giọng nói: “Bố cũng vất vả rồi, ăn nhiều một chút đi ạ”.
Con gái ngoan như thế khiến trong lòng Hoắc Khải
cảm thấy rất vui vẻ và yên tâm. Sự nỗ lực của anh, cuối
cùng cũng không vô ích.
Bây giờ bên nhà ngoại, từ già đến trẻ đều rất hài lòng
với anh.
Ninh Thần đánh chữ lách tách cả một đêm.
Cho tới hơn năm giờ sáng hôm sau, Ninh Thần mới
làm xong bản kế hoạch đầu tiên của cô.
Hoắc Khải còn chưa kịp đánh răng đã bị cô kéo lại,
mừng rỡ nói: “Anh mau xem đi! Xem có chỗ nào còn thiếu
không”.
“Được, anh xem cho. Nhưng em không cần đợi ở đây
nữa, đi ngủ đi” Hoắc Khải nói.
“Nhưng em cũng muốn…
“Không nhưng nhị gì cả. Nếu em không đi, anh sẽ
không xem nữa”, Hoắc Khải nói.
Ninh Thần biết anh nói được làm được, cũng hiểu rằng
anh đang quan tâm đến cô. Cô bĩu môi rồi bỗng nhiên
cười tít mắt thơm một cái lên má Hoắc Khải: “Cảm ơn ông
xã, anh vất vả rồi”.
Sau đó, cô ngâm nga một giai điệu nào đó rồi đi về
phía phòng ngủ.
Giơ tay sờ lên gò má vẫn còn hơi ướt, Hoắc Khải
không biết nên vui mừng hay nên đau đầu.
Người phụ nữ này… càng ngày càng giống vợ của anh
rồi.
Đương nhiên rồi, trên phương diện pháp luật, cô ấy
vốn dĩ chính là vợ của anh.
Lắc đầu, không nghĩ thêm nhiều nữa, Hoắc Khải bắt
đầu xem bản kế hoạch của Ninh Thần viết.
Không cần xem về cách hành văn, dù sao đây cũng
không phải là tiểu thuyết, Ninh Thần là một tay mơ trong
kinh doanh, chưa đủ kinh nghiệm và cũng chưa hiểu rõ
những quy tắc bán hàng.
Cho nên ở phương diện này, cô ấy vẫn còn nhiều thiếu
sót.
Nhưng điều khiến Hoắc Khải kinh ngạc là việc giới
thiệu những quy tắc chung và việc triển khai trong bản kế
hoạch đều làm rất chỉ tiết, rất phù hợp với ý tưởng của
Hoắc Khải.
Từ điểm này có thể nói, Ninh Thần thuộc kiểu phụ nữ
có suy nghĩ logic rất tỉ mỉ. Người như vậy, rất thích hợp để
làm kinh doanh.
Trước đây chưa thể hiện ra, hoặc là vì không có cơ
hội.
Lấy phải ông chồng nói như rồng leo, làm như mèo
mửa thì còn đâu thời gian mà nghĩ đến việc khác.
Nói chung, ưu điểm của cô nổi trội hơn những khuyết
điểm, cũng đã đạt được tiêu chuẩn thấp nhất của Hoắc
Khải.
Chưa đến một tiếng đồng hồ, anh đã sửa xong những
chỗ còn thiếu sót, nhầm lẫn trong bản kế hoạch.
Khi trở lại phòng ngủ, Ninh Thần đã ngủ rất sâu.
Không biết có phải cô đang mơ một giắc mơ đẹp
không mà khóe miệng hơi cong lên như đang cười.
Hoắc Khải không làm phiền cô, làm một bản kế hoạch
thâu đêm suốt sáng cũng khiến cô mệt rồi.
Nhẹ nhàng bế Đường Đường từ trên giường ra bên
ngoài để mặc quần áo, đưa cô bé đi