Hoắc Khải biết ý rút giấy ướt ra, Cơ Hương Ngưng
cũng rất tự nhiên mà nhận lấy, chà sát mu bàn tay một lúc
lâu rồi làu bàu: “Tởm thật sự, không biết phải rửa tay bao
nhiêu lần mới sạch nữa”.
Sau khi lau xong, Cơ Hương Ngưng ném giấy ướt vào
thùng rác rồi quay lại hỏi: “Sao, tôi diễn cũng hay phết
đấy chứ hả?”
Hoắc Khải cười nói: “Kỹ năng diễn xuất đúng là số
một, tôi thấy cô có thể trở thành ảnh hậu đoạt giải Oscar
đó”.
“Tin anh mới lạ” Cơ Hương Ngưng hừ một tiếng rồi
hỏi: “Chú ba giải quyết sao rồi? Chuyện này chắc không
kéo dài được lâu đâu. Cái tên Lưu Quân Bồi này cứ nhìn
chằm chằm tôi, e là sắp không nhịn được rồi. Nếu mai mà
không đồng ý với anh ta thì chắc là sẽ xảy ra chuyện
ngoài ý muốn mất”.
“Ăn cơm uống rượu thì cũng không sao cả, có tôi ở
đây thì anh ta cũng không giở trò gì được. Còn những
chuyện khác thì vẫn phải cần thêm một chút thời gian
nữa” Hoắc Khải nói: “Chú ba của cô đã sắp xếp ổn thỏa
rồi, hôm nay ông ta sẽ quay lại biểu đồ báo cáo tài chính
như lời tôi nói. Nếu không có chuyện gì ngoài ý muốn thì
video ấy sẽ được phát vào nửa đêm nay cho đến tối mai.
Theo tình hình bình thường thì ngày mai sẽ dấy lên được
một hiệu quả nhất định. Tôi đã gọi mấy phóng viên ở tỉnh
khác tới đây rồi, ngày mai lúc ăn cơm cô cứ cố gắng biểu
hiện nhiều hơn nữa để bọn họ chụp hình lại là được.
“Anh thâm hiểm thật đấy”, Cơ Hương Ngưng nói.
“Đối phó với bọn lưu manh thì không thể dùng những
cách quang minh chính đại được”, Hoắc Khải tỏ vẻ không
quan tâm nói.
Thủ đoạn không phân cao quý hay tỉ tiện, quan trọng
là dùng nó với kẻ nào.
Nói thì nói vậy, nhưng Cơ Hương Ngưng rất công nhận
phương pháp này của Hoắc Khải. Muốn thành công thoát
khỏi khó khăn thì chỉ có thể sử dụng những cách khác
biệt, làm những điều khác biệt.
Những biểu hiện của cô mấy ngày nay khá tốt, mặc dù
cứ đến tối là sẽ từ chối lời mời uống rượu của Lưu Quân
Bồi nhưng cũng không hề khiến nhà họ Cơ nghỉ ngờ.
Trong mắt bọn họ, Cơ Hương Ngưng nên có tính cách
bảo thủ, không muốn làm chuyện đó trước hôn nhân. Hơn
nữa, có Cơ Ôn Thư ở bên cạnh trông chừng thì làm sao
mà có vấn đề gì được.
Đến nửa đêm, giống hệt như những gì Hoắc Khải dự
tính, một đoạn video Cơ Xuyên Hải và Cơ Trấn Hùng cãi
nhau đã được lén lút tung lên mạng.
Ban đầu nó chỉ được phát ở một trang web rất nhỏ,
sau đó đến sáng sớm thì nó mới được chuyển phát lên
trang web video clip lớn hơn. Mặc dù lượng xem chưa
nhiều nhưng lại được phát ra với tốc độ rất ổn định.
Đến buổi chiều, khi lượng phát video đã lên đến mấy
ngàn thì một bài báo có nội dung nói tình hình tài chính
của nhà họ Cơ không khả quan cũng được đăng lên.
Đến sáu giờ chiều, Cơ Hương Ngưng và Hoắc Khải đi
tới khách sạn mà Lưu Quân Bồi ở. Cùng lúc đó, Cơ Trấn
Hùng đang sầm mặt nhìn máy tính trong phòng làm việc.
Nội dung trong video khiến sắc mặt ông ta đen lại.
Khi xem xong video, ông ta chậm rãi quay đầu nhìn
thư ký trước mặt, hỏi: “Là ai đã quay vậy?”
“Chắc là thư ký của giám đốc Xuyên Hải đó ạ. Hôm đó
ngoài chủ tịch, giám đốc Xuyên Hải và tôi ra thì trong
phòng làm việc cũng chỉ còn anh ta quay video ở góc đó
mà thôi”. thư ký đáp lời.
Cơ Trấn Hùng đập bàn, nói: “Đi tìm cậu ta ngay cho
tôi! Tra rõ xem là ai bắt cậu ta làm vậy!”
“Tôi đã hỏi rồi ạ, hôm nay anh ta không đi làm, chúng
tôi đang liên hệ với anh ta”, thư ký do dự hồi lâu rồi lại nói:
“Nhưng hiện giờ quan trọng nhất là để cho phòng Quan
hệ công chúng ra mặt xóa đoạn video đó đi. Hơn nữa,
không chỉ là đoạn video đó, tôi còn đọc được những lời
bàn luận của cư dân mạng. Bọn họ nói tình hình tài chính
của nhà họ Cơ rất tệ, thậm chí còn phải dựa vào liên hôn
để cứu mạng, nếu không thì chưa đến mười ngày nửa
tháng sẽ phải phá sản. Ngay một phút trước, tổng giám
đốc của thương mại Quang Hoa đã gọi điện thoại hỏi xem
chuyện này có thật không. Mặc dù tôi đã giải thích, ông
ấy cũng nói bản thân tin rằng đây chỉ là tin đồn nhưng đến
cuối cùng ông ấy vẫn hỏi rằng khi nào chúng ta mới trả
tiền quảng cáo cho bọn họ”.
Cơ Trấn Hùng nghe vậy thì mặt càng sa sầm lại.
Thương mại Quang Hoa là một công ty giàu có hợp tác
với bọn họ mấy năm nay. Mà quảng cáo của nhà họ Cơ
phần lớn đều do công ty này phụ trách.
Tiền quảng cáo mỗi năm ít nhất cũng là hai mươi triệu.
Với thực lực kinh tế của nhà họ Cơ thì hầu như đều
thanh toán tổng thể vào cuối năm, bây giờ tổng giám đốc
Mã của thương mại Quang Hoa lại hỏi chuyện tiền quảng
cáo là sao chứ?
Là bọn họ bắt đầu nghi ngờ thực lực tài chính của nhà
họ Cơ rồi!
Phải biết rằng, thương mại Quang Hoa không tính là
công ty lớn, cũng chỉ thuộc tầm trung trong số các nhà
hợp tác với nhà họ Cơ mà thôi.
Nhưng công ty cỡ đó mà cũng dám hỏi là khi nào trả
tiền thì tức là đã có điểm báo rồi.
Cơ Trấn Hùng im lặng một chút rồi ra lệnh: “Đến
phòng Quan hệ công chúng, bảo bọn họ xóa toàn bộ các
tin tức tiêu cực đi. Ngoài ra, nếu có người hỏi những câu
tương tự nữa thì cứ nối máy đến cho tôi, tôi sẽ tự mình
giải thích”.
“Tôi đã hiểu”, thư ký gật đầu.
Lúc anh ta định đi ra ngoài thì Cơ Trấn Hùng lại gọi lại
hỏi: “Cái tên Xuyên Hải đó dạo này có điều gì khác thường
không?”
Cơ Xuyên Hải không phải người lén quay video, nhưng
đã là người của phòng kế toán thì