Mọi chuyện đã kết thúc, Lưu Cảnh và Hứa Chương phải dốc toàn bộ tài sản để đền bù thiệt hại cho công ty.
Từ trên mây ngã xuống, bọn họ không phục, nhưng cũng không làm gì được.
Một tháng sau đó, Cố Thị lại vận hành như cũ.
Cố Hạo Trạch và Sơ Hạ cũng sống vui vẻ bên nhau.
Nhưng tưởng chừng sẽ có hạnh phúc, thì một biến cố lại xảy đến.
Hôm nay Cố Hạo Trạch phải đi gặp khách hàng, Sơ Hạ phải tự mình lái xe trở về.
Chỉ là cô mải mê với công việc, lúc chuẩn bị ra về thì thời gian đã là gần 8 giờ tối.
Hầm để xe tối om, mọi người đều đã ra về.
Sơ Hạ có chút sợ hãi, vì dù sao cô cũng là con gái, một mình ở trong một không gian lớn như vậy, lại có không có ánh sáng, ai cũng sợ thôi.
Sơ Hạ nhanh chóng di chuyển đến chiếc xe quen thuộc, chỉ là chưa kịp bước lên xe, phía sau đã có người giữ chặt cô lại.
Cô cố gắng vùng vẫy thoát khỏi cánh tay người đàn ông, nhưng sức lực đàn ông với phụ nữ có sự chênh lệch.
Kháng cự được vài phút thì cô ngất lịm đi.
Cố Hạo Trạch đang gặp đối tác thì nhận được tin nhắn, bên trên là hình ảnh Sơ Hạ bị trói lại, trên mặt còn có vết thương.
Anh không kịp nói lời xin lỗi với đối tác, lập tức rời đi.
“Lâm Giai, cậu điều tra giúp tôi bây giờ Hạ Hạ đang ở đâu.
Còn nữa, xem ai là người đã bắt cóc cô ấy..”
Tuấn Lãng cũng nhận được tin tức, anh vội vàng tới Cố Thị.
Không biết ai là người đã bắt cóc Sơ Hạ, cho dù Lâm Giai đã ra tay nhưng vẫn không tìm được tung tích của cô.
Cố Hạo Trạch bất lực ôm đầu, Tuấn Lãng mệt mỏi ngồi bên cạnh, gạt tàn trên bàn đã chứa đầy tàn thuốc lá.
Hết cách, Tuấn Lãng phải cầu cứu Lục Tử Minh.
“Anh họ, em là Tuấn Lãng.
Hạ Hạ bị bắt cóc rồi.
Em muốn nhờ thế lực của nhà họ Lục để nghe ngóng..”
Lục Tử Minh nghe xong cũng giật mình, lập tức tỉnh ngủ.
“Được, chuyện này giao cho anh..”
Hạ Vy đang trong cơn buồn ngủ, thấy Lục Tử Minh ngồi dậy mặc quần áo, cô