Kế hoạch đầu tiên thất bại, nhưng Cố Hạo Trạch cũng không nản lòng.
Hôm qua anh xem trộm thời khoá biểu của Cố Thuần Nhã, bây giờ lớp cô đang là tiết thể dục.
Nhìn thầy giáo dạy Hoá đang thao thao bất tuyệt trên bục giảng, Cố Hạo Trạch ngáp một cái, sau đó gục đầu xuống ngủ.
Ngay lập tức một viên phấn từ đâu bay thẳng vào đầu anh.
“Cố Hạo Trạch, không muốn học thì ra khỏi lớp.”
Đạt được mục đích, Cố Hạo Trạch mỉm cười nghênh ngang bước ra cửa, nhưng không như suy nghĩ của thầy giáo là anh sẽ dừng lại, anh đi thẳng ra sân thể dục.
Nhìn đám người đang chạy phía xa, anh chỉ cần liếc mắt đã có thể nhìn thấy bóng dáng quen thuộc.
Không suy nghĩ nhiều, anh vội chạy tới.
“Chị bé, chị có mệt không?”
“A Trạch, em không ở trong lớp học, ra đây làm gì.”
“Học hành với ông thầy chán ngắt ấy, em ra đây với chị còn vui hơn.”
Âu Dương Sơ Hạ dừng lại, cô trừng mắt nhìn anh.
“Chẳng phải em muốn chị làm người yêu của em sao?”
Cố Hạo Trạch nhắng nhít gật đầu.
“Kì thi tới em lọt được vào top 100, chị sẽ suy nghĩ lại.”
Cố Hạo Trạch như đang nằm mơ, anh ngơ ngẩn nhìn cô, sau đó vui sướng nhảy lên.
“Hạ Hạ, đây là chị nói đó.
Chị không được nuốt lời đâu.”
Những ngày sau đó không nói ai cũng biết, Cố Hạo Trạch ngày thường đi học chỉ để góp mặt cho vui, nay lại nghiêm túc nghe giảng, còn ghi chép bài đầy đủ.
Ai cũng nhìn anh như người ngoài hành tinh, không hiểu chuyện gì có thể thay đổi anh nhanh tới vậy.
Nhưng thành tích của anh bây giờ chỉ có thể hình dung bằng hai từ “tệ hại”.
Anh đã bỏ bê việc học hành quá lâu, bây giờ kiến thức cơ bản còn không nhớ, làm sao vào được top 100.
Mà kì thi thì sắp tới rồi.
Cố Hạo Trạch vò đầu bứt tai, cuối cùng phải cầu xin mẹ.
“Mẹ, mẹ có thể thuê gia sư cho con được không?”
Sở Dung đang xem tivi cũng phải quay lại nhìn con trai.
“A Trạch, con nói gì cơ?”
“Con muốn mẹ thuê gia sư cho con..”
Sở Dung cầu còn không được, lập tức đồng ý.
Cố Thuần Nhã vừa về tới, nhận được tin Cố Hạo Trạch muốn mời gia sư thì không khỏi giật mình, chỉ có Âu Dương Sơ Hạ