Trở lại với căn cứ Tưởng Hạo
Từ Anh chạy ra khỏi nhà nhà chính, Thiên Ân cũng đi theo kéo cậu lại
"Bảo bối đợi chị...."
" Chị đừng gọi thế nữa lỡ có người nhận ra rồi sao.." Nghe Chị gọi như thế cậu nhìn xung quanh rồi nói
" Chị quên....Đi vào phòng làm việc với chị.."
Cô kéo Cậu vào phòng đóng cửa lại rồi hỏi
" Anh trai không biết ăn nói, người lạnh như tảng băng trôi em đừng để ý đến nhé.
Nếu có việc gì thì tâm sự với chị.....!" Thiên Ân vuốt đầu cậu dịu dàng nói
" Em biết mà..." Cậu cười với Cô
" Em nói thật với chị đi, giờ tình cảm của em với anh là như thế nào..?"
Cậu lắc đầu không biết nói gì
" Tại sao em có thể nói với Kỳ Anh....mà không thể nói với chị chứ..?" Cô khóc, cô thấy mình thật bất lực
" Em không phải....!Em là....!Em chỉ muốn được ở bên cạnh anh thôi...!Em rất sợ ánh mắt của anh.....!Trong lòng anh chắc là đã rất ghê tởm em rồi...Em sợ bị anh chán ghét...!Sợ bị anh lờ đi....!Em chỉ muốn như bây giờ là được, anh có cuộc sống của anh, em dõi theo anh là đủ rồi.....!"
Cậu giải thích rồi như chìm vào mộng mà nói trong tự mãn
" Có cha và chị mà...!Chúng ta luôn bên cạnh em.." Cô ôm em trai vào lòng cô nghĩ đêm nay phải gặp Cha để nói chuyện mới được
Cả hai cứ như thế một lúc sau Từ Anh mới nhớ tới một việc nên nói :
"Em có thể nhờ chị một việc không..?"
" Em nói đi.." Thiên Ân cười nhìn Em trai mình
Cậu ra khóa cửa lại rồi trùm tinh thần lực lên căn phòng có ai bước đến cậu sẽ phát hiện ngay, sau đó mang chị vào không gian
Thiên Ân không thể tin được những gì mình thấy.
Như một thế giới khác vậy.
Nhìn một lúc Cô hỏi
" Muốn chị làm gì..?"
" Ở đây có rất nhiều rau dưa tuy là sẽ không hư nhưng nếu cứ mang ra như thế cũng không tốt, chị có thể sơ chế hay gì không..?" Cậu hỏi
" Được chứ! Nấu ăn là sở trường của Chị em quên à..?" Cô đồng ý ngay
" Chúng ta đi phòng bếp.
Em sẽ chuyển rau dưa vào cho chị.." Cậu mang chị mình vào nhà rồi dùng tinh thần lực để vận chuyển rau dưa.
" Sau em làm được thế..?" Thiên Ân vừa bước vào phòng bếp thì thấy rau dưa đã nằm ngay ngắn bên trong
Hắc...hắc...!Cậu cười đắc ý rồi cùng chị gái rửa rau này nọ.
Làm xong hết thì được gần chục hủ rau dưa ngâm chua.
" Chị...Em mang chị đi tắm nước nóng, tuy không giống tiểu thuyết sẽ tẩy tủy thanh lọc cơ thể nhưng nó khôi phục thể lực và vết thương cực tốt nha.." Cậu nói rồi mang Thiên Ân đi vào ôn tuyền sau đó lấy khăn choàng cho cô
" Ôi chị không muốn đi ra ngoài nữa rồi.." Khi bước vào nước chừng năm phút Thiên Ân nói ngay.
Hai chị Em mệt quá nên ngủ quên.
Khi Thiên Ân giật mình thì cậu cũng mở mắt ra
" Sao thế chị..?"
" Chúng ta ở đây bao lâu rồi? Bên ngoài chắc đã tối, đi ra đi để người khác phát hiện..?" Cô lo lắng
" Không sao! Ở đây là thời gian tĩnh.
Chúng ta vào khi nào thì sẽ ra khi ấy.
Trước khi vào Em cũng đã dùng tinh thần lực để ý bên ngoài, nếu ai đến gần thì Em sẽ phát hiện ngay.
Chị đừng lo.." Cậu giải thích
" Tinh thần lực là gì.." Cô không hiểu
" Nó cũng có thể là một dị năng ấy.."
" Dùng tinh thần của mình có thể cảm nhận được mọi thứ xung quanh, nếu cấp bậc càng cao thì diện tích càng lớn khi đó có thể nghe được âm thanh, chỉ cần vật đó có hơi thở thì có thể phân biệt được đó là vật gì nữa.."
Cậu giải thích
" Thế hiện nay em có thể sẽ nhìn bao xa..?" Thiên Ân hỏi
" Hiện tại em đã gần lên cấp 3 nên có thể cảm nhận được toàn bộ căn cứ này, còn nếu nghe thì chắc một phần thôi, nhưng em có thể phân biệt được đó là tang thi, người hay động vật.." Cậu không giấu chị mình
" Hình như......!Chị....chị cũng như thế.." Thiên Ân nghe rồi nghĩ lại tình trạng của mình nên nói.
" Thật sao..?" Cậu thật bất ngờ
" Uh....!Lúc trước chị có thể cảm nhận được vị trí từng người trong nhà mình, cứ tưởng là do di chứng sau khi bị nhiễm nên chị không nghĩ tới cứ thế quên luôn.." Thiên Ân đáp
" Sau này em sẽ hướng dẫn chị và mọi người trong nhà vận dụng dị năng khi nào sử dụng thành thạo mới có thể hấp thu tinh thạch để lên cấp.." Từ Anh nói
" Chị.....!Hay Chị lấy rau dưa trồng trong đây nấu ít thức ăn dùng thử...hắc...!hắc hai tháng này em toàn ăn mì gói bánh ngọt với trái cây thôi.."
" Em đi bắt cá....!hắc...!hắc.."
Cậu cười ngượng rồi chạy ra ao
" Uh.....Thiên Ân nhìn Em trai đau lòng không thôi.." Người ta thì không có gì để nấu, còn Em Cô có quá trời đồ thì lại không biết nấu, rau dưa còn chưa phân biệt được hết nữa là....
Bên kia Bạch Diễn về soạn ngay bảng thông báo rồi mang đến cho Bạch cha và Thiên Tuấn xem qua, sau khi xem xét và bổ sung bảng thông báo chính thức cũng được cho lên bảng nhiệm vụ.
Căn cứ chiêu mộ dị năng giả, nhân công xây dựng.
Căn cứ sẽ tổ thành lập đội ngũ đi thu gom vật tư.
Nếu không muốn cũng có thể tự mình lập đội ngũ rồi đến đăng ký với căn cứ sau đó mới được ra ngoài.
Người dân muốn được căn cứ thu vào phải nộp vật tư theo quy định, phải làm nhiệm vụ căn cứ giao để đổi lương thực, vật tư để tự xây nhà hoặc đổi nhà có sẵn
Trong căn cứ hiện tại đã có nhà ở riêng biệt nên sẽ tự nấu ăn, nhà ăn tập thể sẽ ngừng hoạt động.
" Bạch Diễn, sau khi dán thông báo Cậu triệu tập đội vệ sĩ về nhà chính ngay lập tức.."
" Vâng Lão Đại.."
Nữa giờ sau đội vệ sĩ giao nhiệm vụ trong tay lại cho người khác rồi đi tập trung
" Gia chủ, Lão Đại.." Đội vệ sĩ
" Hiện căn cứ đã ổn định, chúng ta ngoài chuyện huấn luyện đội ngũ để bảo vệ căn cứ thì những chuyện còn lại sẽ giao cho người có năng lực quản.."
" Chúng ta sẽ tập trung thu thập tinh thạch để nâng cao dị năng.."
Thiên Tuấn đưa ra tinh thạch cho đám người Bạch Diễn xem.
" Đây là lấy được trong đầu tang thi, sau này sẽ hướng dẫn các người sử dụng.."
" Hai ngày nữa sẽ có một kho vật tư bí mật của cá nhân chúng ta tại nhà chính.."
" Bạch Diễn từ nay không còn là vệ sĩ nữa việc chính là sẽ ở lại căn cứ cùng với Thiên Ân trông coi tất cả vật tư của căn cứ và kho bí mật, nếu ai có cần gì thì có thể dùng vật tư hoặc điểm tích lũy của họ để đổi.."
" Nếu bên ngoài cần cứ có người muốn trao đổi vật tư, sau khi thương lượng cậu sẽ đại diện Bạch gia để trao đổi với họ.."
" Chúng ta sẽ dùng tinh thạch để trao đổi.."
" Từ