Đám người kia nghe mọi người xung quanh bàn luận chợt nhớ đến lần mất vật tư quỷ dị trước đó nên càng thêm khẳng định là có liên quan đến thiếu niên trước mắt này, cũng có thể là liên quan đến Bạch gia.
" Bạch thiếu bớt giận, chúng tôi không có ý vu khống Ngài.."
" Chỉ là......!Chúng Tôi thắc mắc tại sao vị này đêm qua vô trong kia ngủ một đêm thì bên trong lại không còn thứ gì, nói không liên quan thì có chút khó tin.."
Người kia mềm mỏng nói
" Còn hay mất thì liên quan gì đến chúng Tôi? Tôi nói rồi Cậu ấy là KHÁCH của Bạch gia.." Thiên Tuấn hờ hững
" Chúng Tôi sẽ không quấy rầy Bạch thiếu, Chúng tôi chỉ muốn vị thiếu niên này thôi..." Người kia chỉ vào Từ Anh mà nói
" Hình như các người không để Bạch gia vào mắt nữa..?" Thiên Tuấn mắt lạnh nhìn người vừa mới nói chuyện
" Là thế này.....Trước kia có một vài sự việc có liên quan đến vị thiếu niên này.....!Hy vọng Bạch thiếu cho chúng Tôi mang vị này về để tiến hành điều tra thêm.." Người đó không bỏ cuộc.
" Cậu ta thì có việc gì liên quan đến mấy người chứ..?" Thiên Tuấn không thèm nhìn hắn ta lạnh nhạt hỏi.
" Là việc cơ mật Quốc Gia.." Một người từ đầu lấy danh nghĩa của Chính phủ bước ra nói
" Các người thử xem..." Thiên Tuấn bước lên chắn trước Từ Anh.
" Đây là Bạch gia muốn chống đối Chính phủ? Chống lại Quốc Gia..?" Người đó lớn giọng quát lên như muốn cho mọi người ở đây nghe
Nghe được câu nói đang chờ Từ Anh nhanh chóng lên tiếng
" À.....!thì ra là thế.......!Thảo nào lại vậy.........."
" Là sao?/ Là thế nào?/ Có chuyện gì sao..?" Mấy người xung quanh thấy cậu làm như biết được chuyện gì nên hỏi ngay
Từ Anh cuối đầu một lúc mới ngẩn lên hóc mắt đỏ lên nước mắt trực chờ rơi xuống làm cho người nhìn vào đau lòng không thôi
" Mọi người có mặt ở đây xin cho Tôi một lời công bằng đi.....!Cha Tôi khi còn trẻ từng cứu Bạch gia chủ một lần.....!Lúc ấy khi rời đi Bạch gia chủ có tặng cha Tôi món quà làm kỷ niệm.
Từ đó chúng Tôi cũng không có liên lạc với nhau.
Nay mạt thế đến, Bạch gia nhớ đến chuyện xưa nên mới đi tìm, không may........không may....!nhà Tôi chỉ còn có mình Tôi, không nơi nương tựa Tôi đi theo về Bạch gia....!Hôm qua ghé lại đây Tôi thấy trong kia không ai nằm nên ôm chăn vào ngủ.
Ai ngờ sáng nay họ nói Tôi lấy hết đồ bên trong......."
" Tôi luôn không hiểu tại sao bọn họ cứ làm khó dễ Tôi chứ? .....Giờ Tôi mới biết....."
" Tại sao chứ..?" Mọi người đồng thời nghi hoặc
" Thử hỏi quý vị Bạch gia sẽ để đứa con duy nhất của ÂN NHÂN lại sao..?" Từ Anh hỏi lại mọi người
" Tất nhiên không ! Đừng nói Bạch gia cho dù ai cũng không.." Một vài người lên tiếng.
" Bởi vậy bọn họ mới nói Không để Tôi lại là đang chống đối với Chính phủ, chống lại Quốc Gia.." Từ Anh nói nghiêm trọng
" Các vị thử nghĩ đi Tôi mới 16 tuổi, thân mang bệnh từ nhỏ, may nhờ có được dị năng mới sống sót được tới bây giờ.
Mà mấy người này Một người là đại diện Cao gia, đại diện Trần gia, Còn có người đại diện cho Chính phủ nói cái gì mà Tôi có liên quan đến việc "Cơ mật Quốc Gia" rồi lấy trộm đồ bên trong..?"
Ngừng một lúc như để bình tĩnh lại cậu nói tiếp.
" Nếu Bạch thiếu để Tôi lại thì sẽ mang tiếng bất nhân bất nghĩa, còn nếu không để thì mang danh chống đối Chính phủ, Quốc Gia."
" Mà họ biết Bạch gia làm sao lại chịu để Tôi lại đây chứ...."
" Cho nên tất cả chỉ là cái cớ thôi...Tôi xin bạo gan suy nghĩ là..."
Từ Anh ngập ngừng
" Là gi..?" Mọi người nôn nóng
" Là....!có phải hay không họ đang cố tình gài bẫy Bạch gia..?"
" Nếu không quý vị nghĩ xem.....!Hôm qua bọn họ tới đây từ khi nào rồi mà không ai tiến vào thu gom đồ bên trong lại ngủ bên ngoài, đây là nhà máy không nhiều thì cũng phải có một ít tang thi đi, vậy mà khi Tôi đi vào trong ngủ không ai ngăn cản hết cũng không có một con tang thi nào đi ra luôn.......Từ sáng giờ mọi người vào đây có ai thấy được tang thi không..?"
Từ Anh chỉ vào nhóm người lúc nãy đi vào trong nói tiếp.
" Đó là những người lúc nãy đi vào trong đó, nhưng chưa được một giờ thì đã đi ra không tốn chút sức, không có dấu vết đánh nhau.....!Nếu nói không có chuyện gì khuất tất ở đây thì Tôi không tài nào hiểu nổi rồi.."
"Các vị ở đây ai cũng đi qua sóng gió chắc sẽ nhìn và hiểu biết rộng hơn một đứa trẻ như Tôi mà phải không..?"
Từ Anh giọng lúc này quá thê lương.....
Ở đây ai mà không phải cáo già chứ, lại trong thời buổi này lại làm cho người ta dễ suy diễn hơn, lại nghe Từ Anh phân tích qua thì thấy những gì Cậu nói lại quá hợp lý.......
Bạch Thần đã chứng kiến qua Từ Anh diễn xuất nên cũng không đến nổi qua bất ngờ.
Bạch Phi - Bạch Sa - Bạch Cúc thì lại đau lòng cho Từ Anh, hận chết đám người kia
Thiên Tuấn lại như thấy thêm một mặt khác của cậu lại càng tin vào suy đoán của mình.
" Ngươi đây là đang ngụy biện.." Người của Chính phủ lên tiếng.
" Vậy thì xin hỏi vị này một chút...." Thiên Tuấn bước lên đối diện với người vừa mới lên tiếng
" Ở đây ai cũng có huy hiệu, cờ hiệu, tên căn cứ của mình.
Còn Chính phủ, Cao gia, Trần gia cũng đã ở chỗ này.."
" Thế những người này là sao..?"
" Nếu là quang minh chính đại các người có nói với họ là