Chờ đám người kia đi hết, Từ Anh lần nữa dùng tinh thần lực dò xung quanh một vòng, thấy đã không có dấu hiệu của người sống hay tang thi gì nữa.
Từ Anh mới tưới một ít dầu lên đóng tang thi rồi châm lửa đốt.
Cậu không ngồi chờ mà đi một vòng xung quanh để xem nơi này còn gì để thu gom không.
Đi cả nhà tù Từ Anh lại thu được không ít vũ khí và một số lương thực cùng máy phát điện đang hoạt động.
Từ Anh đi đến phòng quan sát thu gom tất cả cho vào không gian.
Đám người vừa đi kia Từ Anh đều biết họ, những nhân vật này đều được đưa lên báo đài trước đó cả.
Cũng không biết là ở đây bao lâu rồi.
Bọn họ nhanh chóng rời đi một phần là muốn tìm về nhà, một phần là muốn biết tình huống bên ngoài rồi đi tìm "Người của mình" để lên kế hoạch sau này.
Từ Anh chờ cháy hết thành tro thì thu tất cả vào không gian, tiếp đến là mang tro bỏ ra ngoài để tinh thạch lại, có thể xem như là đang tinh lọc đi năng lượng xấu trong tinh thạch vậy.
Xong xuôi hết Từ Anh thong thả lái xe về.
Ở Bạch Gia mấy ngày không ai thấy Từ Anh nên có chút lo lắng nhưng nhớ đến cũng có lúc cậu đóng cửa ở trong phòng cả tuần liền nên đều không chú ý nữa.
Thiên Ân thì càng không quan tâm, cô biết trong không gian của bảo bối còn rất nhiều đồ ăn nên cũng chẳng để ý.
Nhưng Bạch cha lại lo lắng, đây là lần đầu tiên trong đời ông tức giận với con trai nhỏ.
Mà cậu lại không chịu lùi một bước.
Hơn một tuần rồi không thấy con trai nhỏ ra khỏi phòng ông liền đi lên tìm, nhưng cửa không khóa bên trong lại không có người, ông không biết nguyên lý trong không gian như thế nào nên tìm con gái để hỏi.
"Con đã vào không gian, vậy bên trong là như thế nào?" Sau khi gọi con gái vào phòng Bạch cha mới nói
"Rất tốt có cây xanh, ao cá, trái cây, dược liệu, có cả nhà để ở...!Nói chung là không thiếu một thứ gì hết".
Thiên Ân nói sơ qua
" Thế có ăn ngủ được không?".
Bạch cha hỏi thêm
" Có hết...!Ngài yên tâm đi trước đó con đã làm không ít thức ăn cho bảo bối trữ trong đó rồi nó không có hư hỏng gì cả" Thiên Ân giờ mới vỡ lẽ, thì ra là cha đang lo lắng cho bảo bối.
" Ừm....!Con đi ra đi...." Bạch cha nghe xong cũng đỡ lo hơn rồi.
Thiên Ân đứng dậy đi ra ngoài, mấy ngày nay trong nhà có rất nhiều việc cần cô làm.
Từ Anh về lần này sau khi xem nơi Bạch Diễn chuẩn bị thấy rất vừa ý nên đã bỏ ra rất nhiều tử lạnh, tủ đông.
Bên trong chứa đầy thịt đông và rau sấy khô các loại.
Có thể để Bạch Gia sống vài năm không chừng.
Nhưng theo cô nhớ thì nó mới chỉ có một nữa mà thôi.
Còn nước sạch thì hỡi ơi....!Bồn lớn bồn nhỏ không còn chỗ để nữa rồi.
Cô nghĩ " Nếu mà còn chỗ có lẽ bảo bối cũng đã bỏ ra nữa rồi ấy".
Cô hằng ngày phải luyện tập dị năng, luyện tập thể lực, lại nghĩ ra một số cách chế biến rau xanh để dùng dần.
Vì rau trong không gian của bảo bối lớn rất nhanh, phải làm để dự trữ phòng ngừa một ngày nào đó không gian không thể dùng được nữa.
Cá trong ao cũng thế.
Đã hai tuần trôi qua Từ Anh vẫn chưa xuất hiện, Thiên Ân bắt đầu có chút lo lắng, nên đã ở trong phòng cậu chờ cả một ngày một đêm.
Từ Anh vẫn không ra, Thiên Ân biết có việc nên triệu tập người trong nhà lại.
"Có ai thấy Từ Anh ra cổng không".
Sau khi thấy cả nhà đông đủ Thiên Ân mới hỏi
" Hôm đó cậu ấy đi ra tới giờ liền không gặp nữa." Bạch Lan hôm ấy gác cổng nên trả lời.
"Đúng vậy..Đến hôm nay chưa thấy cậu ấy thêm lần nào nữa.
" Bạch Khôi gác chung cũng lên tiếng.
"Thế cậu ấy đã đi đâu?" Kỳ Anh hơi lo lắng
"Có khi nào đã ra ngoài không?".
Ngô Bình cũng không an tâm
" Để tôi đi hỏi bên kia" Bạch Diễn đứng lên đi ra cổng
Nữa giờ sau Bạch Diễn quay lại khuôn mặt nghiêm túc
" Người gác cổng nói Từ Anh hôm đó đã đi ra ngoài" Bạch Diễn vừa vào liền nói....
"Cái gì......" Cả nhà lần này là hoảng sợ thật sự.
" Đi một mình....Đi hai tuần...." Thiên Ân lắp bắp
Bạch Diễn gật đầu....Bạch cha lo lắng
Thiên Tuấn có chút hoang mang trong lòng
" Phải nhanh chóng đi tìm cậu ta cho bằng được" Bạch cha đứng lên nói xong liền định đi vào phòng.
Bỗng từ bên ngoài Từ Anh vui vẻ mà đi vào tay cầm một cái túi to lắc lắc xoay xoay.
Mọi người nhìn cậu như một tên tội phạm, cậu lại chẳng thèm để ý cứ thế đi lên phòng.
" Con đứng lại đó cho ta" Bạch cha gầm lên
" Có việc...?" Từ Anh đứng tựa vào tay vịn cầu thang mà hỏi
"Đây là cái thái độ gì hả?" Bạch cha thật sự không nhịn nổi nữa rồi.
" Ngài đã không nói vậy con đi lên phòng đây.." Từ Anh cũng không quan tâm đến.
" Con đây là muốn chống đối với ta đúng không?" Bạch cha giọng run rẩy vì bị tức.
" Đúng vậy...!" Từ Anh không chút do dự liền gật đầu rồi đi lên.
Cả nhà nhìn nhau rồi im lặng giải tán.
Trong nhà chính chỉ còn lại Bạch Cha, Thiên Tuấn và Thiên Ân.
" Cha uống nước đi.....!Tức giận sẽ ảnh hưởng đến sức khỏe".
Thiên Tuấn đưa cho ông ly trà rồi nói
Nghe Thiên Tuấn nói xong ông càng thêm tức giận.
Đập vỡ cả ly trà rồi đi vào phòng.
Có hai đứa con trai như ông .......
Thiên Ân và Thiên Tuấn nhìn nhau im lặng.
Thiên Tuấn cũng không nói gì liền đi về phòng mình.
Thiên Ân thì đi lên phòng cậu thấy cửa không đóng nên cô đi vào luôn.
"Em đây là....!" Thiên Ân vào