Bạch cha tức giận không nhẹ, ông không biết mình đã tạo ra nghiệp gì, để giờ phải đối mặt với một chuyện kinh khủng như thế này đây.
" Cha ngài đừng tức giận nữa..Chuyện này nói sau đi, bây giờ chúng con còn nhiều chuyện khác quan trọng hơn.." Thiên Ân từ ngoài đi vào giải vây..
" Làm việc đi..
Ta muốn đi nghĩ ngơi.." Bạch cha đứng dậy đi vào phòng, ông cần thời gian để ổn định tinh thần của mình.
Bạch cha đi, ba anh em nhìn nhau..
" Hai người đã quyết định.."
" Đúng vậy chị.."
" Nhưng chúng ta.."
" Em bây giờ không phải..
Ngay cả cha và chị cũng không tin em là Bạch Thiên Hạo, thì chị nghĩ xem còn có ai tin không..?"
" Anh tin.." Thiên Tuấn nói ngay không do dự.
Thiên Ân giật mình nhìn em trai..
" Là đêm đó chị và cha đã nói như thế với em.."
" Nhưng bây giờ cha và chị đã tin.."
" Em biết.."
" Vậy sao em còn..?"
" Dù hai người tin hay không..
Dù em là ai đi nữa thì em vẫn chỉ là em, vẫn chỉ yêu một người.
Lần này em sẽ không buông tay đâu, có chết cũng không buông.."
" Không được nói linh tinh..
" Thiên Tuấn cốc đầu em trai.
" Chị thì không sao cả..
Nhưng cha thì không dễ gì đồng ý đâu.."
" Em biết chứ..
Nhưng không sao cả, chỉ cần anh ở đây, anh không có nguy hiểm gì....!Mọi người ai cũng bình an...!Như thế là được rồi.."
Cậu không dám tham lam đâu, trước kia cậu lo sợ nhiều chuyện.
Nay nút thắt trong lòng đã không còn, những người thân yêu nhất đều bình an cả.
Tuy nó chưa được trọn vẹn, nhưng cậu đã cảm tạ trời cao thật nhiều.
" Anh sẽ nói chuyện với cha..
Còn có anh mà.." Thiên Tuấn sao không hiểu trong lòng cậu đang nghĩ gì chứ.
Anh không thể làm thế, anh nhất định phải cho Từ Anh một danh phận rõ ràng.
" Chị cũng sẽ tìm cơ hội để nói chuyện với cha.." Thiên Ân cũng quyết tâm, em trai bây giờ đã không như trước.
Từ Anh không phải cần một danh phận, mà là xứng đáng để có một danh phận.
Một danh phận có tiếng nói và địa vị tại Bạch Gia - căn cứ Tưởng Hạo và với cả người ngoài.
" Hai người không cần ép cha như thế đâu, Ngài cũng là có điều khó xử của Ngài, chúng ta cứ như bây giờ vẫn ổn mà.." Từ Anh nhìn hai người đang bừng bừng khí thế mà thấy buồn cười.
" Tôi cũng sẽ lựa thời cơ thích hợp để nói giúp hai người.." Bạch Diễn từ ngoài đi vào cũng góp sức.
" Chúng ta nói chuyện giải độc trước đi.." Từ Anh lắc đầu.
" Đây là danh sách..
Tôi không biết nó là cái gì, nhưng trong căn cứ chúng ta lại không có mấy cái này..
Mọi người xem đi.."
Bốn người nhìn danh sách trên tay rồi nhìn nhau, không ai bết những thứ trong đây là cái gì cả.
" Gọi ba người kia đến đây nhìn xem.."
" Không được..
Thiên thạch còn đang ở đây đó.." Từ Anh ngăn cản.
" Không sao đâu, đám người Chu Tường Minh hiện tại vẫn bình an chứng tỏ nếu không đá động đến nó thì sẽ không bị ảnh hưởng.."
" Cũng đúng...!Vậy gọi đi.." Từ Anh nghe vậy thấy cũng có lý.
" Vâng..
Tôi gọi ngay.."
Bạch Diễn lấy bộ đàm gọi Bạch Thần - Bạch Sa - Bạch Lỗi
Năm phút sau..
" Lão đại.."
" Ba người nhanh lại xem thử cái này đi.." Thiên Tuấn xua tay, đưa ra ba tờ giấy cho họ
Ba người nhanh chóng cầm xem..
" Các người biết nó là cái gì không..?" Từ Anh để họ xem một lúc mới hỏi.
" Biết..
" Cả ba gật đầu..
" Vậy biết có thể đi đâu tìm được không..?" Cậu hỏi tiếp..
" Biết.." Ba người lần nữa gật đầu.
" Vậy nó ở đâu..?" Từ Anh gấp rút hỏi thăm.
" Nó dễ tìm mà, trong bệnh viện đều sẽ có thôi.." Bạch Sa nhìn lại một lần rồi nói.
" Thật sao..?" Bốn người đồng thanh.
" Thật..
"
" Đây là một số dụng cụ trong phòng thí nghiệm thì đều sẽ có.."
" Đây là nước cất.."
" Còn đây là một vài loại thuốc đi.."
Bạch Thần để danh sách lên bàn từ từ giải thích cho bốn người nghe.
" Thuốc hả...Thế có thể thay thế bằng dược liệu không..?" Từ Anh nhớ đến trong không gian có rất nhiều dược liệu tươi và khô.
" Được chứ..
Nhưng cũng phải xem là dùng để làm gì..
Và xem xét cả về liều lượng nữa.." Bạch Lỗi gật đầu giải thích.
" Vậy tốt qua rồi.." Từ Anh thở phào nhẹ nhõm.
" Sao thế lão đại..? Là ai dùng những cái này thế..?" Bạch Thần xem danh sách, giống như ai đang muốn làm thí nghiệm gì đó.
" Sau này sẽ nói cụ thể cho ba người biết nó là cái gì.."
" Ta ở đây có một số sách, ba người bắt đầu từ hôm nay không cần làm gì cả, chỉ chuyên tâm nghiên cứu xem..
Dược liệu nào cần để thay thế thuốc trong danh sách này, còn có cái gì gì lúc nãy Bạch Lỗi đã nói đó.." Từ Anh nói xong trên bàn liền xuất hiện một đống sách khổng lồ.
" Hả..?" Ba người ngơ nhác nhìn đống sách trên bàn.
" Hay là gọi cả Quân Thừa Ân đến đi, để họ cùng trao đổi với nhau.."
" Thiên Ân nói đúng đó lão đại..
Ông ta mới là người biết rõ cần những gì.."
" Được..
Giờ để họ nghĩ ngơi đi.."
" Chúng ta cũng nên nghĩ ngơi, ngày mai sẽ nói cho ông ta.."
Thiên Tuấn nghe Bạch Diễn nói liền đồng ý, chuyện này muốn gấp cũng không được.
" Vậy đi..
" Mọi người đều đồng ý.
" Lão đại..
Đêm nay chúng ta..?" Bạch Sa không biết chuyện cụ thể nên cũng không dám hỏi thẳng.
" Đêm nay, nướng thịt ăn mừng.." Thiên Tuấn vui vẻ trả lời..
" Được lão đại..
Chúng tôi về trước..."
Xem tình hình hiện tại thấy có chút khả quan, họ phải nhanh chóng báo cho cả đội mới được.
" Thiên Ân, anh có việc cần thương lượng với em.
Chúng ta đi sang phòng làm việc của anh nói đi.." Bạch Diễn kéo tay người yêu đi ra ngoài.
" Ừm..
uwk.." Cô ngơ ngác nhưng cũng đứng lên đi