TÌNH HÌNH CĂN CỨ CHÍNH PHỦ
Lãnh đạo và người dân các căn cứ khác đinh ninh là sẽ phải đánh một trận quyết liệt, mới có thể hạ được Chu Tường Minh chiếm lại căn cứ.
Nhưng không ngờ mọi chuyện lại đơn giản rất nhiều..
Như lúc trước thảo luận qua, vào ban đêm người của Lục Chiêu sẽ mở cửa từ phía bên trong, bên ngoài đánh úp vào rồi rồi khống chế Chu gia trước giành quyền lãnh đạo, Cao - Trần hai nhà này chỉ là thương nhân tuy là có thế lực nhưng lại không có quyền hành trong tay....
Chu gia đang ngủ bỗng dưng bị đánh úp bất ngờ...Như khi mọi người vào tới từng phòng mà họ còn chưa có tỉnh ngủ đâu..
Mọi người ngơ ngác nhìn nhau khó hiểu, Lục Chiêu ngại ngùng nói ra nguyên nhân
" Trước đó Từ Thiếu bên Bạch gia có cho tôi một ít huân hương cùng với thuốc ngủ, cậu ấy sợ đánh trực diện sẽ làm ảnh hưởng đến những người vô tội, cậu ấy bảo có lẽ họ cũng không muốn như thế đâu, họ làm vậy cũng là vì bị Chu Tường Minh ép buộc mà thôi.."
Đúng vậy..
Trong lúc vào không gian tìm hiểu Từ Anh vô tình phát hiện bên trong có rất nhiều huân hương an thần và có một loại thuốc gọi là "nhuyễn cân tán".
Cậu đem cho ba người Bạch Sa xem thử, họ bảo hai cái này đều làm cho cơ thể mệt mỏi vô lực, ngủ sâu.
Vì vậy khi nhóm Lâm Tường xuất phát Từ Anh đã gửi qua kèm theo là giấy ghi gõ phải làm như thế nào.
Lục Chiêu sau khi đọc thông tin liền phục Từ Anh sát đất rồi theo kế hoạch mà làm..
Từ lúc liên tục làm mất vật tư, hắn không còn được Chu Tường Minh trọng dụng nữa, nhưng dù gì hắn cũng đã đi theo ông ta rất lâu, Chu Tường Minh quyết định để Lục Chiêu phụ trách việc ăn ở của Chu gia đồng thời trông coi việc canh gác...!Cả Chu gia đều cho rằng Lục Chiêu là không có năng lực chứ sẽ không có khả năng phản bội nên chưa bao giờ đề phòng hắn.
Chính nhờ như thế Lục Chiêu vô cùng thuận lợi bỏ nhuyễn cân tán vào trong cơm canh, đêm đó hắn còn đốt huân hương cho cả nhà, nếu ai có hỏi hắn chỉ nói trong lúc thu gom vật tư có người đã tiện tay thu được một ít tinh dầu, bỏ thì phí nên hắn đem về để đốt trong cho có không khí một chút..
Người Chu gia thấy thế thì cho là hắn đang cố lấy lòng Chu Tường Minh nên không ngăn cản..
Không phải Chu gia không đề phòng, mà là trước kia muốn mua một chút tinh dầu an thần dễ ngủ thôi đã buộc phải có chỉ định của bác sĩ, có người chuyên nghiệp điều phối hương liệu, quá trình có được nguyên liệu cũng không phải dễ gì mà lúc bán ra cũng rất khó khăn..
Ở Chu gia có ai chưa dùng tinh dầu bao giờ đâu mà không biết kiến thức cơ bản này chứ.
Huống chi Lục Chiêu chỉ là một tên mãng phu thì làm gì mà biết đến những thứ này.
Chính vì sự tự phụ và xem thường người khác của họ mà hiện tại trên dưới Chu gia đều bị khống chế tại đây.
Lục Chiêu thấy thuốc Từ Anh đưa qua rất nhiều, bỏ thì phí quá hắn suy nghĩ đã lỡ làm thì làm cho trót thế là hắn hạ toàn bộ số thuốc đó cho cả Cao gia, Trần gia và cả quân lính, bộ đội..
Mọi người ở đây nghe nói qua đều khâm phục Từ Anh vô cùng, thật tình là thời buổi hiện tại không ai nghĩ đến việc hạ dược để đánh nhau cả...Nhưng bên cạnh đó họ cũng cảm thấy may mắn vì không chống đối Bạch gia...!
" Thế thuốc này có ảnh hưởng gì không..?" Một lãnh đạo lo lắng
" Không sao..
Từ Thiếu có nói huân hương làm cho hôn mê, còn thuốc chỉ làm cho cơ thể vô lực, đi đứng hơi bất tiện đặt biệt là không thể sử dụng dị năng được trong vòng một ngày.
Tôi....!Tôi sợ chúng ta không kịp thời gian nên cho họ uống hết thuốc được đưa qua..
Nếu..
Nếu đúng như cậu ấy nói thì có lẽ chừng ba - bốn ngày nữa họ mới có thể vận động bình thường trở lại.."
Lục Chiêu nói xong mọi người đều thấy có một bầy quạ bay ngang đầu mình, nhưng cũng phải cảm ơn hắn, nhờ vậy mà mọi người đỡ tốn sức rất nhiều...!
Các lãnh đạo nghe thế nhưng vẫn không dám lơ là họ chia ra làm việc..
Phân ra ba nhóm có năng lực đi khống chế nhà chính Chu - Cao - Trần.
Những người còn lại trước mắt phải an bài cho người già, trẻ nhỏ chỗ ở tạm, sau đó thì nhanh chóng giúp đỡ vận chuyển đồ bên ngoài vào..
Cửa căn cứ mở ra ban đêm mà động tĩnh lại quá lớn sẽ rất dễ dẫn tang thi đến đây..
Mọi người thức cả đêm để làm việc, đến sáng hôm sau thì tất cả vật tư và người dân bên ngoài căn cứ đều an ổn bên trong cả, lúc này mọi người mới dám ngã lăn ra đất mà nghĩ ngơi.
Sau khi an bài hết thảy cho người dân, bậy giờ đến lúc xử lý người ở căn cứ.
Bên trong căn cứ sau khi ngủ dậy thì thấy khá bất ngờ vì từ mạt thế đến nay họ chưa bao giờ ngủ ngon đến thế, nhưng chưa kịp vui mừng thì vấn đề xảy ra..
Họ cảm thấy toàn thân vô lực, muốn ngồi dậy cũng không thể.
Chưa kịp biết chuyện gì đang xảy ra thì có một nhóm người đi vào nâng Chu Tường Minh, Cao Hồng Sơn, Trần Hữu Vinh ra ngoài.
Các con của họ và những người có địa vị khác trong căn cứ cũng bị đưa đi.
Chưa đầy một giờ họ đều bị mang đến khoảng sân trống trong căn cứ.
Bên trong nhà chính Chu gia, Chu Tường Minh đang ngồi đối diện với các lãnh đạo của gần như cả nước.
Trong đầu ông ta đang không ngừng suy nghĩ xem chuyện gì đang xảy ra, ông đang bị làm sao, không biết người của ông hiện tại ra sau, có hay ông đang bị khống chế