Editor: Bắp
Beta: Nhóc
------------------------------------------------------
Chu Ninh làm cơm gà cà ri, cô cùng Trần Diễn mỗi người một đĩa, ngồi đối diện nhau.
Lúc ăn cơm, ngoại trừ âm thanh TV ngoài phòng khách thì không ai nói với ai câu nào.
Chu Ninh cảm thấy thật xấu hổ, muốn uống ít nước. Cô nhìn thiếu niên đối diện rồi cúi đầu yên lặng ăn cơm, hắn cũng không nói nhiều, chắc cũng xấu hổ giống cô lúc này.
Trần Diễn vô ý làm rơi muỗng xuống đất, hắn cúi xuống nhặt lên. Chuẩn bị ngẩng đầu lên thì nhìn thấy đối diện là đôi chân trắng tinh đang vắt chéo của Chu Ninh, giữa hai chân lộ ra mảnh đất đen bí ẩn.
Bởi vì váy ngủ không dài, chỉ dài tới đầu gối, ngồi trên ghế lại càng ngắn hơn, trông rất khiêu gợi.
Có lẽ trong lòng có dục vọng, nên những gì bạn thấy cũng đều là dục vọng.
Trần Diễn dừng lại một giây, lập tức đứng dậy ngồi thẳng.
“Đã rớt xuống đất rồi, hay chị lấy cho cậu cái mới nhé?”
“Không cần, em dùng giấy lau là được.” Ý hắn bảo Chu Ninh đem khăn giấy đưa cho hắn.
Qua đoạn nhạc đệm nhỏ này, không có gì mới xảy ra, bữa ăn nhanh chóng kết thúc.
Chu Ninh bảo Trần Diễn để đấy, để cô rửa, cũng chỉ có hai cái đĩa mà thôi.
Vì vậy Trần Diễn ngồi ở sofa xem TV, hoặc cầm máy điện thoại chơi một lúc. Tiếng nước trong phòng bếp không nhỏ, Trần Diễn nhìn sang. Trong gian bếp mở, hình ảnh người phụ nữ đang bận rộn bên trong, hiệu quả của váy ngủ ôm sát rất rõ ràng, Chu Ninh chỉ cần khom lưng cất đĩa sẽ bị lộ ra đường cong của eo và mông.
Trần Diễn kịp thời thu hồi mắt, chăm chú nhìn màn hình TV.
Chu Ninh ngồi cạnh hắn, cầm điều khiển chuyển kênh, cũng mở miệng nói chuyện phiếm: “Trần Diễn, em cao hơn một chút rồi sao?”
“Đúng vậy.”
Cô thật sự là không có lời gì để nói, nên chỉ có thể tìm các chủ đề khác nhau để nói. Cô sinh ra đã như vậy, không quen hòa đồng với người khác nên có chút ngượng ngùng: “Thành tích của em thế nào?” Cô thề đây là giọng điệu nhẹ nhàng nhất