Hai mươi phút sau, Kiều Nghệ đã ăn no, dưới lớp lông trắng như tuyết lộ ra chiếc bụng màu hồng nhạt tròn trịa.
“Ợ…”Kiều Nghệ ợ một hơi dài.
Hổ mẹ thấy thế bèn cúi đầu giải quyết nốt phần còn dư lại của Kiều Nghệ, nó cũng không thèm để ý đến một vài góc cạnh râu ria còn lại.
Trong khi hổ mẹ giải quyết phần thức ăn còn thừa thì Kiều Nghệ lại từ từ li3m móng vuốt nhỏ của mình, đồng thời cũng không quên li3m vết máu bên miệng, sau đó còn dùng móng vuốt nhỏ xoa xoa khuôn mặt lông xù.
“Rống…”Hổ mẹ giải quyết xong, ngậm lấy gáy của hổ con chuẩn bị quay trở về biệt thự.
Khi bọn họ đi ngang qua thi thể zombie, Kiều Nghệ chợt nhớ tới một chuyện quan trọng.
Nếu đến cả hổ mẹ còn có thể thức tỉnh dị năng hệ băng vậy trong đầu zombie liệu có thể có tinh hạch hay không?Tinh hạch trong các loại tiểu thuyết thời tận thế đều là thứ tốt để thăng cấp dị năng đó nha!Kiều Nghệ nghĩ như vậy thì bắt đầu lắc lư trái phải, dùng hành động ra hiệu cho hổ mẹ nhanh chóng thả mình xuống.
Hổ mẹ không để ý đến cô mà nhấc cô lên, nhanh chóng chạy ra ngoài núi.
Không có gì bất ngờ, Kiều Nghệ lại bị cơn gió quật cho đau rát.
Thôi được rồi, nếu sau này có cơ hội thì lại xem trong đầu zombie có tinh hạch hay không vậy.
“Grào…”“Grào grào…”Sau khi bọn họ trở về từ bên ngoài, Kiều Nghệ lập tức quấn lấy hổ mẹ muốn nó biểu diễn cho mình xem lại một chút dị năng hệ băng nhưng bất kể cô có kêu gào thảm thiết đến mức nào thì hổ mẹ vẫn nằm sấp trên mặt đất nghỉ ngơi, chỉ lẳng lặng nhìn cô nhảy lên nhảy xuống.
Sau nhiều lần thử mà không được, Kiều Nghệ không chịu được muốn từ bỏ nhưng là một con hổ quê mùa chưa bao giờ được chứng kiến dị năng, cô thật sự rất tò mò đó nha!Cô còn không khỏi ngẫm nghĩ, đến cả hổ mẹ còn có thể thức tỉnh dị năng vậy cô thì thế nào? Thân là đứa con duy nhất của hổ mẹ, có phải cô cũng sẽ thức tỉnh dị năng giống nó hay không?Nếu như cô thức tỉnh dị năng vậy đó sẽ là loại dị năng gì đây? Là dị năng hệ băng có thể tấn công tầm xa như hổ mẹ ư? Hay là dị năng hệ hỏa có lực sát thương cực mạnh? Hoặc chẳng có nhẽ lại là dị năng hệ