Sự bất mãn vừa rồi của Kiều Nghệ cũng tan thành mây khói dưới sự li3m láp của hổ mẹ, cô nhịn không được cọ cọ vào ngực hổ mẹ, tựa vào ngực nó ngáp ngắn ngáp dài!.
“Ào ào! "Kiều Nghệ tỉnh lại trong tiếng mưa lớn ầm ĩ, cô như thường lệ cọ đến dưới thân hổ mẹ, theo thói quen hút mấy ngụm sữa lớn hương vị không thể coi là ngon, sau khi bị k1ch thích thì cô đã hoàn toàn tỉnh táo.
Kiều Nghệ đứng lên, lười biếng duỗi thắt lưng.
Quá sướng!Kiều Nghệ ở trong lòng thầm than thở một tiếng rồi ngước mắt nhìn ra ngoài cửa sổ.
Dù đã cách một lớp cửa sổ nhưng Kiều Nghệ vẫn có thể cảm giác được mưa to gió lớn bên ngoài dữ dội đến nhường nào, khóe mắt cô thoáng nhìn thấy hổ mẹ cũng đứng lên, đi về phía nơi con mồi chất đống, trong lòng cô chợt hiện lên một suy nghĩ,Vậy là hổ mẹ đã biết hôm nay sẽ mưa to cho nên hôm qua mới trữ nhiều lương thực như vậy sao?Nhưng như vậy cũng quá nhiều rồi đấy chứ? Chẳng lẽ trận mưa lớn bất ngờ này sẽ kéo dài rất lâu hay sao?Kiều Nghệ nghĩ đến đây bèn nhịn không được gào lên với hổ mẹ đang dùng móng vuốt rạch tảng băng một tiếng.
"Grừ grừ! " Có phải mẹ đã cảm giác được thời tiết thay đổi không? Cảm giác thế nào vậy? Dạy con với nha?Nếu cô học được vậy chẳng phải sẽ có thêm một kỹ năng ư?Kiều Nghệ vui vẻ nghĩ thầm rồi điên cuồng tiến đến bên cạnh hổ mẹ, lắc đầu cọ cọ vào cơ thể nó.
Hổ mẹ hoàn toàn không biết nhóc con đang vui sướng chuyện gì, chỉ biết vạch bộ phận mềm mại nhất trên người con mồi cho con non ăn như thường lệ.
Hiện giờ Kiều Nghệ rất ít khi uống sữa của hổ mẹ, về cơ bản cũng chỉ có lúc mới tỉnh ngủ thì m*t vài ngụm cho nên cô cũng đói rất nhanh, hầu hết đều phải dựa vào việc ăn thịt sống để lấp đầy cái bụng.
Kiều Nghệ ăn nhiều thịt sống thỉnh thoảng cũng rất nhớ các loại trái cây kiếp trước mình từng ăn như dưa hấu ngọt nước dồi dào, quýt chua chua ngọt ngọt! Kiều Nghệ càng nghĩ càng thèm nhưng dù cô có thèm đến đâu cũng chẳng còn cách nào khác, bây giờ đang là tận thế,