Con non nhịn đói quá lâu rồi nên ngay cả thức ăn tươi sống trông như thế nào mà cũng không biết.
Không được rồi, nó phải nhanh chóng săn lùng thức ăn tươi sống cho con non ăn mới được!Kiều Nghệ bị quắp lên thì sửng sốt hồi lâu, sau khi phản ứng lại, cô dùng sức giãy giụa, còn không quên gầm gừ.
"Grừ grừ! " Mẹ ơi, thả con xuống!"Grừ grừ grừ! " Con còn chưa kiểm chứng xem trong đầu zombie có tinh hạch hay không nữa đó!"Grừ grừ grừ! " Mau thả con xuống!Trong khoảng thời gian này Kiều Nghệ được ăn no uống đủ nên sức lực đã lớn hơn trước rất nhiều, cơ thể của cô cũng càng mập mạp chắc nịch thế cho nên lúc này hổ mẹ không ngoạm nổi hổ con nữa, một tiếng “bịch” vang lên, Kiều Nghệ ngã xuống đất.
Kiều Nghệ không cảm thấy đau đớn chút nào mà loạng choạng đứng lên, khoa tay múa chân về phía zombie lần nữa.
Hổ mẹ bất đắc dĩ, đành phải dùng dị năng hệ băng đóng băng zombie lại, mắt hổ vẫn còn nhìn Kiều Nghệ, trong ánh mắt bất đắc dĩ dường như đang hỏi cô đã vừa lòng chưa hả?Vừa chứ, vừa chứ, quá vừa luôn là đằng khác.
Kiều Nghệ liên tục gật đầu, ánh mắt nhòm ngó xung quanh chợt phát hiện ra cách đó không xa có một tảng đá nhỏ hơn đầu cô một chút, cô bèn cất bước chân ngắn chạy tới, cố sức đẩy tảng đá về phía hổ mẹ.
Hổ mẹ không hiểu hổ con đang làm cái gì, cố gắng nhẫn nhịn mùi hôi thối mà lặng lẽ nhìn chăm chú.
Kiều Nghệ thử dùng móng vuốt bê tảng đá lên, phát hiện ra nếu dùng móng vuốt nâng lên tuy có hơi khó khăn nhưng cũng không phải là không thể, vì thế cô hít sâu một hơi rồi dùng móng vuốt bê tảng đá lên, dùng hết sức bình sinh đập vào đầu zombie.
Răng rắc! Lớp băng vỡ vụn một nửa nhưng không đạt được kết quả mà Kiều Nghệ mong muốn, cô lại bê tảng đá lên đập xuống.
Răng rắc! Theo tiếng vỡ vụn giòn tan vang lên, đầu zombie bị đóng băng nứt ra, bên trong lộ ra thứ ô uế đỏ đỏ trắng trắng, ghê tởm đến mức Kiều Nghệ suýt thì nôn hết cả mật xanh mật vàng.
Nhưng để kiểm chứng xem zombie có tinh hạch hay không, Kiều Nghệ lại nhịn xuống, nín thở, tỉ mỉ đánh giá