Hổ trắng lớn không để ý tới tiếng gào thét phía sau, tứ chi cường tráng của nó liên tục phát lực, hạ quyết tâm muốn chạy ra khỏi ngọn núi này, tốt nhất là có thể cách xa hang động nơi hổ con đang cư trú.
Nó làm như vậy không phải là không có lý do, từ sau khi quái vật hai chân có mùi hương khó chịu xuất hiện, nó phát hiện ra mình đã thức tỉnh dị năng, đồng thời chỉ số thông minh còn tăng vọt với lúc ban đầu.
Lúc trước nó chẳng thể hiểu nổi suy nghĩ của đám quái vật hai chân chỉ biết chăn nuôi mình và đồng loại nhưng hiện giờ đã có thể hiểu được phần nào, nó không còn là một con dã thú chỉ biết săn bắn nữa, cho nên khi ý thức được con quái vật hai chân đang đuổi theo mình phía sau còn mạnh hơn mấy con mà mình đã từng gặp, nó khó có thể cam đoan sẽ bảo vệ con non được an toàn, vậy nên đã đưa ra quyết định muốn dẫn dắt con quái vật hai chân này đi trước.
Nó chỉ có một đứa con mà thôi, không thể để cho hổ con gặp chuyện không may được.
Hổ mẹ nghĩ đến ngày mà quái vật hai chân xuất hiện, khi đó sắc trời âm trầm, mùi tanh hôi tràn ngập trong không khí, chúng nó hưng phấn cắn xé các con vật trong sở thú, ngay cả đồng loại của hổ mẹ, thậm chí là cha của hổ con cũng đã chết dưới cái miệng của những con quái vật hai chân này chỉ vì bảo vệ nó đang mang thai, đôi mắt hổ lạnh lùng của hổ trắng lớn hiện lên một tia máu đỏ tươi.
Cũng không biết nó đã chạy trốn được bao lâu, hiện giờ chúng nó đang cách ngọn núi ban đầu kia rất xa.
Con zombie phía sau nó dường như cũng không còn kiên nhẫn nữa mà ngửa mặt lên trời phát ra tiếng gào thét khàn khàn, tốc độ lại nhanh hơn vài phần, đến khi nó sắp nhào tới người hổ trắng lớn lần nữa, hổ trắng lớn như đã nhận ra được mà nhảy mạnh sang một bên khác, né tránh trong gang tấc.
Lúc này đây, hổ trắng lớn không còn ý định tiếp tục chạy trốn nữa, nó phát ra một tiếng hổ gào thét ngập tràn sát khí, vừa dùng dị năng hệ băng hóa thành khiên băng chắn ở quanh thân mình, vừa phóng nhũ băng không ngừng tỏa hơi lạnh ra.
“Rống rống rống! "Zombie biểu hiện càng thêm hưng phấn, tốc độ