"Uhm..." Trương Dao bị Vương Khiết khiêu khích không thể nói được nữa.
"Được chứ?" Vương Khiết nhịn xuống nội tâm kịch liệt dò hỏi Trương Dao, nếu hôm đó cô không làm bị thương Trương Dao thì Vương Khiết đã sớm hăng hái tiến lên rồi. Nhưng mà cô lại sợ làm nàng bị đau lần nữa cho nên phải hỏi ý kiến của nàng.
"Uhm... Vương Khiết... Vương Khiết...em..... em muốn...." Trương Dao nhắm mắt đáp lại Vương Khiết.
Vương Khiết được Trương Dao đồng ý liền mỉm cười, ngón tay dùng lực một chút, thuận lợi tiến vào hoa nguyệt đầy ẩm ướt. Ngón tay trong cơ thể Trương Dao chậm rãi chuyển động.
"Ahhh... Vương Khiết..." Sau một thời gian cấm hoan, cơ thể Trương Dao trở nên vô cùng mẫn cảm, bị Vương Khiết tập kích bất ngờ làm từng giác quan trên người nàng đều co rúm lại. Theo thói quen thường ngày, thân thể nàng bắt đầu phối hợp với động tác của Vương Khiết, nàng đong đưa cơ thể, khoái cảm kịch liệt không khống chế được mà hô to thành tiếng.
Vương Khiết cảm giác được Trương Dao nhiệt tình đáp lại mình, cô bắt đầu lúc nhanh lúc chậm khiêu khích nàng.
"Uhm~~~" Trương Dao không ngừng thở dốc, nhưng mà sợ âm thanh của mình bị người trên sân thượng nghe được, vì thế nàng lựa chọn cách cắn chặt môi mình, làm cho âm thanh giảm đến mức thấp nhất.
"Đừng kiềm chế, tôi muốn nghe tiếng của em" Đầu tiên là Vương Khiết cho Trương Dao một cái hôn sâu, sau đó thì tốc độ trên tay cũng nhanh hơn.
"A..." Bởi vì Vương Khiết hôn cho nên môi Trương Dao mở ra, nàng không biết phải làm sao, chỉ có thể ôm chặt lưng Vương Khiết lớn tiếng rên rỉ.
"Rất ngoan" Vương Khiết nói xong liền cuối đầu ngậm lấy nụ hoa của Trương Dao.
Trương Dao bất lực rên rỉ, tùy ý cơ thể đang bay lượn trong khoái cảm.
"Trương Dao, em mãi mãi là người phụ nữ mà tôi yêu nhất, tôi yêu em" Vương Khiết thấy Trương Dao cũng sắp tới đỉnh nên lựa chọn thời khắc này mà thổ lộ tiếng lòng của mình.
"Vương...Vương Khiết....A~~" Một tiếng thét run rẫy, Vương khiết đưa Trương Dao lên thiên đường khoái cảm.
"Vương Khiết....Em cũng.... yêu Vương Khiết" Trương Dao đứt quãng mới nói một câu.
"Có thoải mái không?" Vương Khiết ôm Trương Dao hỏi nhỏ bên tai nàng.
Trương Dao vẫn không ngừng thở phì phò, nàng không có biện pháp trả lời Vương Khiết, Vương Khiết cũng không sốt ruột, cô ôm nàng, nhẹ nhàng vuốt ve sau lưng giúp nàng bình phục hơi thở.
"Vương Khiết, em thật sự nhìn lầm Vương" Trương Dao vùi đầu vào cổ Vương Khiết nói.
"Hả?" Vương Khiết có hơi sửng sốt.
"Thì ra Vương không phải người lạnh lùng như vậy, mà là tên siêu cấp nhiệt tình đại sắc lang" Dục vọng qua đi, mặt Trương Dao có chút hồng hào, nàng nằm trong ngực Vương Khiết rầu rĩ nói.
Vương Khiết nghe Trương Dao nói như vậy, tròng mắt chuyển động một chút, đem Trương Dao bế lên.
"Aaaa" Trương Dao bị ôm lên nên hoảng hốt "Vương...muốn làm gì"
"Giúp em tắm một chút, không lẽ em muốn như thế này đi lên sân thượng" Vương Khiết vừa nói vừa ôm Trương Dao vào phòng tắm.
Cả người Trương Dao dính dính, trên người đủ làm nàng khó chịu, điều này cũng làm nàng ngượng ngùng vô cùng.
"A.... Vương Khiết, Vương lưu manh quá, làm gì vậy?" Tiếng hét của nàng vang vọng cả phòng tắm.
"Giúp em tắm" Vương Khiết thực bình thản nói.
"Có người nào tắm như vậy không, buông em ra, nhanh"
"Cấm lộn xộn"
"Em không muốn...không muốn...a"
"..."
"Vương Khiết...xin Vương mà...năn nỉ đó, mau buông em ra..." Rõ ràng là Trương Dao chịu không được nữa.
Vương Khiết không nói gì.
"Uhm....Ahhh" Tiếng hét cao vút của Trương Dao dần dần biến thành tiếng rên rỉ.
Vương Khiết làm cho Trương Dao biết cái gì gọi là siêu cấp đại sắc lang.
"Vương Khiết và Trương Dao sao còn chưa lên. Tôi đói sắp chết rồi" Triển Phong bất mãn hai người này, gọi người ta tới ăn cơm mà cư nhiên lại làm cho khách đói bụng.
"Lâm tiểu thư, Dương tiểu thư, Triển tiểu thư. Đại tiểu thư nói mọi người ăn trước đi" Chú Võ bảo người làm dọn đồ ăn mà đầu bếp nổi tiếng người Nhật vừa làm xong dọn lên. Ngoài ra còn có rượu vang lâu năm chuẩn bị riêng cho họ, mời các cô thưởng thức.
"Hai người kia đâu?" Triển Phong vừa nhai đồ ăn vừa hỏi nên nói không rõ ràng.
"Đại tiểu thư và Trương Dao có chút việc, sẽ không cùng mọi người ăn, tối nay họ sẽ lên sau" Chú Võ dựa theo phân phó của Vương Khiết, nói lại cho bọn họ.
Dương Vân lén vười trộm, sau đó nhìn nhìn Lâm Văn. Lâm Văn lập tức hiểu ý Dương Vân, trên mặt không được tự nhiên đỏ lên. Triển Phong quay đầu lại nhìn Lâm Văn và Dương Vân, không biết hai người đang cười cái gì, sao bà xã cô lại đỏ mặt như vậy.
"Bà xã, sao mặt em đỏ vậy, có phải sốt rồi không?" Triển Phong gắp đồ ăn cho Lâm Văn rồi hỏi.
"Không...em không có" Lâm Văn vội trả lời.
Ba người ở trên sân thượng hưởng thụ dương quang ấm áp cùng bữa ăn phong phú, còn có rượu vang thượng hạng, thật sự là làm cho người ta có chút không muốn nhúc nhích.
Trương Dao ở trong phòng tắm bị Vương Khiết yêu một lần nữa cô mới chịu buông tha cho nàng. Hai người thong thả tắm nước ấm cùng nhau.
Thay quần áo xong Trương Dao vẫn đứng trước cửa không dám đi lên.
"Em sao vậy?" Vương Khiết thấy Trương Dao không nhúc nhích liền hỏi.
"Đi lên trên đó...phải làm sao đây? Nhất định Dương Vân sẽ cười nhạo em" Trương Dao hoàn toàn có thể tưởng tượng ra Dương Vân sẽ chọc ghẹo nàng ra sao.
"Không việc gì cả, có tôi ở đây, tôi sẽ bảo vệ em" Vương Khiết kéo Trương Dao vào trong ngực, cùng nàng đi lên sân thượng.
"Ai da, quả nhiên thì hai người cũng xuất hiện, mình còn nghĩ trời tối đen thế này thì hai cậu sẽ không chịu ra chứ" Hai người vừa đi lên thì Dương