Editor: Nơ
【5.
Tin tưởng】
"Tiết Ứng Chi, anh cho rằng ai cũng giống anh sao?" Trì Noãn Noãn cảm thấy người đàn ông này thật sự buồn cười, vừa vô dụng lại còn vô sỉ, chắc chắn lúc trước cô bị mù nên mới nhìn trúng anh ta.
Bây giờ lại còn không biết xấu hổ đặt mình ngang hàng với Yến Bạch? Ai cho anh ta cái dũng khí này? Anh ta mà cũng xứng sao?
Tiết Ứng Chi nghe thấy lời chế giễu của cô, nhưng như vậy thì sao chứ? Đàn ông hiểu rõ đàn ông nhất, anh ta không tin tên đàn ông kia có thể yêu mãi một người!
Nhưng dù vậy, anh ta vẫn cảm thấy rất khó chịu, sao cô có thể tin tưởng người đàn ông khác vô điều kiện, mà lại đối xử lạnh nhạt tuyệt tình với anh ta như vậy?
"Em đúng là rất tin tưởng thằng đó." Tiết Ứng Chi mang theo tâm lý ghen tị, ngay cả lời anh ta nói ra cũng toàn là mùi chua, anh ta cười khẩy, chua xót nói: "Nhưng em không thử thì làm sao biết? Đàn ông hiểu rõ đàn ông nhất, em cứ thử nhốt nó chung với người phụ nữ khác trong một đêm đi, ông đây không tin thằng đó có thể thủ thân như ngọc.
Trì Noãn Noãn, em đừng ngây thơ nữa, không có thằng đàn ông nào có thể cưỡng lại được cám dỗ, và thằng đó cũng không ngoại lệ!"
Sau khi nói xong mấy lời đạo lý, Tiết Ứng Chi cảm thấy sảng khoái! Cho dù thằng đó có thật sự sống quy củ cả đời thì sao chứ? Trì Noãn Noãn đã từng nếm trải một lần, bây giờ lại còn nghe anh ta nói như vậy, chắc chắn sau này giữa họ sẽ có một khoảng cách vô hình không thể bước qua.
Tiết Ứng Chi nghĩ đến đây, tâm lý vô cùng vặn vẹo, anh ta vẫn nhìn chằm chằm vào Trì Noãn Noãn, không bỏ qua bất kỳ biểu cảm nào của cô.
Hiện tại, sau khi nghe anh ta nói như vậy, chắc hẳn cô cũng sẽ nghi ngờ dù là ít hay nhiều! Chắc chắn là như thế!
Thế nhưng, một giây trôi qua, hai giây trôi qua...
Mưa càng lúc càng nặng hạt, Tiết Ứng Chi không thể mở mắt vì mưa, nhưng Trì Noãn Noãn ở phía đối diện vẫn thờ ơ, trong mắt hiện lên sự chán ghét và mỉa mai.
Sao lại như vậy!
Tiết Ứng Chi không thể tin nổi, cô thực sự tin tưởng tên đó như vậy sao?
Không đợi anh ta suy nghĩ cẩn thận, trên mặt đột nhiên truyền đến một trận đau đớn.
Trì Noãn Noãn thường xuyên đánh quyền, lực tay rất mạnh, cú tát này trực tiếp khiến Tiết Ứng Chi gãy một cái răng.
Trong miệng tràn ngập mùi máu tanh, Tiết Ứng Chi sững sờ, trong cơn hốt hoảng, tiếng mưa bên tai càng ngày càng nhỏ, chỉ còn lại tiếng "ong ong", cùng với lời nói của Trì Noãn Noãn...
"Tiết Ứng Chi, mày thật sự ghê tởm đéo chịu được."
Ghê tởm đến phát khiếp!
Những lời này được thốt ra từ miệng Trì Noãn Noãn, một người không bao giờ chửi thề và luôn được giáo dục tốt.
Tiết Ứng Chi không biết mình đi về nhà như thế nào.
Ba mẹ Tiết thấy cả người Tiết Ứng Chi ướt sũng, bộ dạng nhếch nhác chật vật nhưng cũng không tiến lên quan tâm mà chỉ bảo anh ta đi tắm nước nóng.
Kể từ khi những chuyện dơ dáy của Tiết Ứng Chi không còn là bí mật, ba mẹ Tiết đã hoàn toàn từ bỏ đứa con trai này, hiện tại mẹ Tiết đang mang thai đứa thứ hai, ba mẹ Tiết vẫn còn trong độ tuổi sinh con, đứa con trai lớn quá vô dụng nên bọn họ coi như dành hết tâm huyết cho đứa sau.
Mà sự lộn xộn trong nhà họ Tiết không ảnh hưởng đến Trì Noãn Noãn.
Cô và Yến Bạch đã đặt vé máy bay, hai người bay đến Thành phố B vào sáng sớm Mùng 7 Tết.
Hai người không đề cập đến chuyện đã xảy ra vào tối qua.
Trì Noãn Noãn nghe thấy Tiết Ứng Chi xúc phạm Yến Bạch thì không nhịn được nữa mà tát vào mặt Tiết Ứng Chi.
Sau đó, Yến Bạch xuất hiện, anh cầm ô đi đến chỗ cô và nói với cô rằng: "Noãn Noãn, chúng ta về nhà thôi em."
Anh không hỏi gì cả, Trì Noãn Noãn cũng im lặng không nói.
Cô không biết anh đã nghe được bao nhiêu, nhưng có một số chuyện không cần nói ra, trong lòng hai người đều hiểu là được.
Trì Noãn Noãn tin tưởng Yến Bạch, mà Yến Bạch cũng biết cô gái của anh sẽ tin tưởng anh.
Cho nên, vào đêm mưa đó, cô đã ra tay đánh Tiết Ứng Chi ngay trước mắt anh, không phải bởi vì bị nói trúng