Tại sân bay.
- Quao, người đâu mà xinh đẹp vậy.
Mọi người mắt chữ O miệng chữ A chăm chú nhìn hai cô gái vừa mới bước ra.
Cả hai có ngoại hình giống nhau như đúc, hơn nữa lại ăn mặc rất thời trang nên thu hút tất cả ánh nhìn là lẽ đương nhiên.
- Hai cô ấy là chị em sinh đôi sao?
- Ước gì tôi mặc cái váy đó cũng đẹp như cô ấy.
...
Những lời bàn tán, xì xầm ánh mắt mọi người nhìn chị em nó làm nó cảm thấy không được thoải mái lắm.
Nó nhíu mày kéo vạt áo cô.
- Sao tới giờ này mà không ai ra đón chúng ta vậy chị?
- Để chị gọi điện về nhà xem sao.
Dứt lời, cô lấy điện thoại ra gọi điện nhưng chẳng ai bắt máy.
Cô linh cảm có việc không lành đang xảy ra nên quay qua nói với nó.
- Nguyệt Băng ta mau về thôi.
Không để nó kịp trả lời thì cô đã kéo tay nó chạy ra ngoài đón taxi .
~~~~~~~~~~~
Nhà của chị em cô.
- Công ty ta đang phát triển mà sao bây giờ nó đang trên bờ vực phá sản vậy ông.
Bà Băng Ngọc - mẹ của hai cô đang cực kì lo lắng hỏi chồng mình là ông Hạ Văn- ba của hai cô.
- Tôi cũng không biết vì sao lại như vậy nữa.
Ông buồn rầu trả lời rồi chợt nhớ ra gì đó, ông hỏi.
- Hôm nay, Băng Nguyệt và Nguyệt Băng về phải không?
- Ừ, ông nhắc tôi mới nhớ mà ông không đi đón chúng sao.
- Lo chuyện của công ty khiến tôi quên mất việc đó.
Bỗng nghe tiếng chuông cửa vang lên, bà Băng Ngọc ra mở cửa.
Cửa vừa mở ra, đã có hai cái bóng nhảy vào ôm bà làm bà giật mình cho đến khi nghe giọng nói quen thuộc của hai cô con gái thì bà mừng rỡ.
- Các con về sao không đợi ba tụi con ra đón.
- Con thấy lâu quá, lấy điện thoại gọi về nhà nhưng không ai bắt máy nên con mới cùng Nguyệt Băng đi tacxi về.
Nghe con gái nói vậy bà giật mình hoảng hốt lắp bắp.
Vậy à.
- Gia đình ta xảy ra chuyện gì vậy mẹ.
Mẹ nói cho chúng con biết đi.
Nguyệt Băng rời khỏi vòng tay bà, xoay người nhìn thẳng vào mắt bà hỏi.
Bị nhìn như vậy khiến bà cảm thấy bối rối không biết có nên nói hay không.
Băng Nguyệt biết mẹ mình có điều gì khó nói nên chỉ biết thở dài.
- Chúng ta vào nhà thôi.
Bên trong đã thấy ông Hạ Văn ngồi đó với vẻ mặt buồn bã, hai cô tiến lại gần ôm chầm lấy ông.
- Hai con về rồi nè, ba có vui không?
- Con gái của ba về sao không vui cho được nhưng ta có chuyện này muốn nói với các con.
"
- Dạ có chuyện gì thì