Trần Thiên Hương trở về phòng làm việc, ngồi ngay ngắn vào ghế tổng giám đốc, chuyên tâm làm việc.
Hương Ly trong giờ nghỉ lập tức chạy tới phòng tổng giám đốc.tay gõ gõ cửa.
– chị, em vào nhé.
Trần Thiên Hương chỉ cần nghe chữ “chị” đã biết là Hương Ly.
– ừ.
Hương Ly mở cửa phòng bước vào. nhìn thấy Trần Thiên Hương ngồi trên bàn làm việc thật xinh đẹp nhã nhặn. mái tóc dài được cột lên, không giống mọi hôm được thả ra. nhìn Trần Thiên Hương không giống mọi hôm quyến rũ mà lại rất thanh nhã.
– ồ chị buộc tóc lên trông khác quá.
Hương Ly lên tiếng, lúc này Trần Thiên Hương mới ngẩng mặt lên nhìn người kia. Hương Ly mặc dù nhìn mặt Trần Thiên Hương cũng không ít lần nhưng cũng không tránh được rung động.đôi mắt đen sâu thẳm, sống mũi cao cao, môi hồng hơi nhợt nhạt có lẽ do Trần Thiên Hương mệt mỏi.
– có gì khác sao ?
Trần Thiên Hương nhìn quanh người mình, bàn tay nhẹ sờ sờ lên mặt.
– ừm, nhìn chị xinh lắm.
Hương Ly nói xong liền cười rộ lên một tiếng, tiện tay kéo cái ghế dựa vào ngồi đối diện với Trần Thiên Hương.
– sáng nay chị đi đâu sớm thế ?
– đi thăm mẹ chị. sao em biết chị đi sớm ?
Trần Thiên Hương hơi ngạc nhiên, không phải sáng nay người này chạy sang tìm mình chứ?
– em sang nhà chị, gặp em chị. haha. em chỉ định hỏi xin đi nhờ xe, nhưng mà chị đi mất rồi cho nên là tự đi thôi.
– em gặp Hoàng Anh à?
– vâng, nhưng mà sao trông con bé như là vừa tỉnh rượu ấy.
– ừ, giống hệt em hôm say rượu còn gì.
Trần Thiên Hương vừa nghe thấy từ “rượu” lập tức trong lòng tức giận vô bờ. tặng cho người trước mặt một ánh mắt “yêu chiều” đến phát run
– này, em đã bảo chị quên chuyện đấy đi rồi cơ mà.
Hương Ly nhăn mặt, tay nắm lấy bàn tay đang để trên bàn của Trần Thiên Hương lắc lắc. Trần Thiên Hương ban đầu cười rất tươi nhưng sau đó lại thấy bất thường. Hương Ly cứ cầm tay mình không bỏ ra, mà nắm lâu như vậy thật ra cũng ngại ngùng quá.
Hương Ly nhận thấy vẻ mặt có vẻ khác thường của người kia liền nhận thức mình hơi quá trớn, khéo léo thu tay về đưa tay lên vuốt vuốt tóc.
– chị à, tháng này cho em bám chị nhé!
Hương Ly ánh mắt sáng rực rỡ nhìn Trần Thiên Hương, dù sao người này cũng khiến ình yêu thích rồi, sau này nhất định phải tiến tới. có thể người biết chuyện sẽ nghĩ Hương Ly khá nóng vội, nhưng trong suy nghĩ của đại minh tinh thì không có gì cả, đã mất cả một đêm suy nghĩ, mà cô có linh tính, bây giờ và sau này, người mà cô chọn nếu không phải Trần Thiên Hương thì không được!
– bám? sao lại bám?
– à là.. thì cả tháng này không phải em toàn làm việc ở công ty chị à? đương nhiên là trông cậy ở chị rồi, không những thế chúng ta còn là hàng xóm, là hàng xóm đấy. vậy nên em sẽ bám chị, chị đi đâu em theo đấy.^^
– em nhà cửa đầy đủ còn có quản lí chăm sóc bám chị làm cái gì? hahaa
Trần Thiên Hương nhìn người xinh đẹp trước mắt, tự nhiên lại tỏ ra ý kiến bất bình thường, cũng không biết là nói đùa hay nói thật.
– không, em toàn ở một mình thôi, cô đơn lạc lõng lắm, cứ để em theo chị, nhé nhé.
Hương Ly thấy người kia khéo léo từ chối quyết tâm không bỏ cuộc lại tiếp lời.
– em đừng đùa, ở với người nổi tiếng lắm chuyện lắm. hahaa
– chị từ chối em à, hay là chị sợ em làm ảnh hưởng đến thời gian của chị và người yêu?
Hương Ly cười cười trêu đùa, không để ý trên mặt Trần Thiên Hương biến sắc.”người yêu”? ngay trong đầu Trần Thiên Hương nảy