Sáng hôm sau……
Buổi họp báo đã được Thanh Hạ và Minh Khánh chuẩn bị xong xuôi, tươm tất. Chỉ trong một đêm mà có thể chuẩn bị được hoàn hảo như này đúng là rất khâm phục tác phong làm việc của hai người. Thật ra, Hoàng Đông và Thiên Minh cũng giúp đỡ một tay, nên tiến độ công việc đều như ý muốn. Các nhà báo, phóng viên đã đến gần như đầy đủ. Tin tức này hiện tại vô cùng nóng hổi nên nhà báo cùng phóng viên đến đông cũng là điều dễ hiểu.
Theo thông cáo của đại diện Light Moon thì 10h30 sáng sẽ bắt cuộc họp báo, nhưng bây giờ đã là 10h40 nhưng nhân vật chính vẫn chưa xuất hiện. Điều này khiến các nhân viên của Light Moon vô cùng lo lắng, còn Minh Khánh và Thanh Hạ thì đứng ngồi không yên. Hai người đã cố gắng liên lạc với Thiên Nguyệt nhưng đều ‘’ thuê bao quý khách vừa gọi tạm thời không liên lạc được, xin quý khách vui lòng gọi lại sau’’. Bình thường Thiên Nguyệt là một người rất có quy tắc, rất đúng giờ, không hiểu sao hôm nay lại chậm trễ như vậy.
-Tiểu Nguyệt, mau nghe máy đi…. Giờ cậu đang ở đâu vậy chứ?
15 phút trôi qua…….
20 phút nữa lại qua đi…..
30 phút
45 phút……..
Mọi người ai cũng sốt hết cả ruột, cả Hoàng Đông, Thiên Minh, Minh Khánh, Thanh Hạ đều gọi cháy máy nhưng đều không được.
Cánh nhà báo phóng viên cũng đã chờ đợi gần tiếng đồng hồ, dường như không thể đợi được nữa. Một nhà báo của trang báo mạng lớn nhất nhì cả nước đứng lên trực tiếp chất vấn:
-Xin quý công ty cho chúng tôi biết, buổi họp báo này rốt cuộc có được tiến hành hay không? Người đứng đầu của Light Moon – Mạc tổng có phải vì muốn trốn tránh trách nhiệm nên đã bỏ chạy rồi hay không?
Được đà, các phóng viên, nhà báo khác cũng đứng lên ‘’nhao nhao’’ mà hỏi. Tiếng tách tách….. ánh đèn nháy của máy ảnh liên tục xuất hiện. Thanh Hạ biết tình hình đang bắt đầu mất kiểm soát. Giờ cô tâm trí hoảng loạn vô cùng, mặt tái nhợt đi, tay chân run run, không đứng vững. Tuy bình thường mạnh miệng là vậy nhưng rơi vào tình cảnh này thì sự dũng cảm của cô trốn đâu hết rồi….
-Cứ bình tĩnh, không sao đâu……….
Giọng nói ấm áp từ phía sau phả vào tai làm Thanh Hạ giật mình quay lại. Là Hoàng Đông, nhìn thấy cậu giông bão trong lòng cô như giảm bớt, lúc này tâm tình cô đã dịu lại, tay chân không còn run nữa. Bàn tay xinh đẹp của cô đang được bao bọc bởi hơi ấm từ bàn tay rắn rỏi của Hoàng Đông. Ban đầu định rút ra, nhưng cô thích cảm giác bình tâm, an toàn này nên vẫn để nguyên đó.
Ngay lúc đó, để tránh tình hình hỗn loạn thêm, Minh Khánh đã cầm lấy cái micro đứng giữa sân khấu, dõng dạc nói:
-Xin các vị phóng viên, các vị nhà báo bình tĩnh, tôi xin được đại diện cho Light Moon trả lời câu hỏi của các vị. Thứ nhất, buổi họp báo này là ý định của Mạc tổng, cô ấy muốn nói rõ sự thật cho toàn xã hội nên mới cho chúng tôi chuẩn bị để tiếp đón mọi người hôm nay. Có lẽ là do trên đường đến đây cô ấy đã gặp một số trục trặc gì đó, điều này chúng tôi sẽ thông báo sau. Thứ hai, để không làm mất thêm thời gian của các vị, Light Moon chúng tôi xin khẳng định các bản thiết kế của chúng tôi đều do Mạc tổng bỏ chất xám và thời gian để hoàn thiện chứ không hề ăn cắp.
- Vậy xin anh cho biết bằng chứng chứng minh điều anh