Thái hậu sợ mình không nói rõ ràng, ở trong mắt người khác, liền thành hoàng gia kiêng kị Hoa gia, vì vậy giữ nữ nhi Hoa gia ở trong cung làm con tin, vốn là ý tốt cũng bị người khác vặn vẹo thành dụng tâm kín đáo.
"Chuyện này có quá quấy rầy ngài hay không?" Hoa Lưu Ly hai má ửng đỏ, "Thực ra thân thể thần nữ là bệnh cũ, thực sự không đáng để Thái hậu nương nương ngài phí sức như thế.
""Tuổi còn trẻ, làm sao biết có cái gì đáng giá hay không, dưỡng tốt thân thể mới là chuyện đáng giá nhất.
" Thái hậu nói xong, quay đầu nhìn Thái Tử bên ngoài màn lụa, "Nguyên Tố à, con nói có đúng hay không?""Hoàng tổ mẫu nói đúng.
" Thái tử một mình ở bên ngoài màn lụa, nghe được Thái hậu hỏi mình, rất phối hợp nói đúng.
Hoàng gia sợ Hoa gia cho là bọn họ có nghi kỵ với Hoa gia, Hoa gia cũng muốn để hoàng gia tin tưởng, bọn họ là thật tâm cảm thấy hoàng gia đối tốt với bọn họ, Hoa gia trung thành và tận tâm với hoàng thất, tuyệt đối không có một chút đa nghi.
Thế là dưới tình huống cả hai bên đều ôm kỳ vọng tốt đẹp, Hoa Lưu Ly được giữ lại Thọ Khang cung, trải qua cuộc sống dưỡng sinh hằng ngày.
Thái hậu thực sự rất lo lắng một vấn đề, về sau tin tức Hoa Lưu Ly ở lại trong cung truyền ra, sẽ làm cho không ít người suy nghĩ sâu xa.
Hoàng gia lấy lý do thích, giữ nữ nhi thần tử ở lại trong cung, con đường cũ này giống như có chút quen thuộc?Tiền triều hoàng đế tuổi trẻ lật đổ đại thần nhiếp chính hình như cũng dùng một chiêu này nè phải không?Hoàng đế tiền triều lúc đối phó với phiên vương cầm binh đề cao thân phận, giống như cùng cách làm này, tuy có khác nhau nhưng kết quả lại giống nhau đến kì diệu?Bọn họ quả nhiên đoán không sai, bệ hạ có kiêng kị Hoa gia.
"Chim bay hết, cung tốt được cất đi", bao nhiêu hào kiệt anh hùng bại trong câu nói này?Giờ này khắc này, ở bên trong gian phòng ốc nào đó, một nam nhân sắc mặt tái nhợt nện chén trà lên bàn: "Ta cũng không tin, Hoa Lưu Ly có thể có chín mệnh, còn độc không chết nàng?!"Thuộc hạ quỳ trước mặt y yên lặng nghĩ, phương pháp giết người nhiều như vậy, vì sao nhất định phải hạ độc hại nàng, nói không chừng nữ nhi Hoa gia này, bát tự không hợp với độc thì sao?*****Ba ngày sau, Hoa Lưu Ly đứng ở trong viện Thọ Khang cung, ngửa đầu nhìn chim sẻ ríu ra ríu rít trên đầu cành, ngón tay có hơi ngưa ngứa.
Ăn kiêng đã lâu, nhìn thấy chim sẻ cũng cảm thấy ăn ngon nha.
"Chim sẻ nhìn có đẹp không?" Thái tử đứng sau Hoa Lưu Ly năm bước, "Nếu muội thích chim tước thì bảo cung nhân đưa tới hai con chim sáo cho muội giải buồn.
""Điện hạ.
" Hoa Lưu Ly xoay người hành lễ với thái tử, dường như không ngờ tới thái tử đột nhiên xuất hiện ở sau lưng nàng, thần sắc có chút mờ mịt.
"Nếu không thích chim sáo, vẹt cũng có thể.
" Thái tử chắp tay sau lưng, đi về phía trước hai bước, "Hoàng tổ mẫu là người hiền lành, muội ở nơi này, cứ coi như nhà mình.
"Hoa Lưu Ly mỉm cười, chỉ là ở trong lòng thở dài.
Ở nhà nàng có thể nằm xem thoại bản ăn quà vặt, còn thỉnh thoảng để chúng mỹ nhân nắn vai cho nàng.
Loại vui vẻ này, ở Thọ Khang cung sao có thể trải nghiệm được.
Dù sao tất cả mọi người khách sáo vài