Từ nhỏ đến lớn, Hoa Lưu Ly không biết đã có bao nhiêu người nhìn nàng bằng ánh mắt đồng tình như vậy, cho nên nàng cũng đã sớm quen rồi.Trước khi đến kinh thành, nàng đã nghe mẫu thân nhắc tới một số lời đồn đại trong cung.
Hai mươi mốt năm trước, có ba vị hậu phi trong cung mang thai trong cùng một tháng, không biết khi nào hậu cung bỗng nhiên truyền ra lời đồn đãi, nếu ai sinh hạ Hoàng trưởng tử, Thánh Thượng sẽ sách phong làm Thái Tử.Cũng không biết ba vị hậu phi này có tin vào loại đồn đãi không đáng tin cậy này hay không, dù sao Anh vương và Ninh vương ra đời cùng ngày còn cùng canh giờ, mà Thái Tử thì bảy ngày sau mới được sinh ra.Hoa Lưu Ly cảm thấy loại lời đồn đãi này rất không đáng tin cậy, hễ là người có đầu óc đều sẽ không tin tưởng.
Đương kim Thánh Thượng lại không phải người hoa mắt ù tai vô năng, sao có thể lập trẻ con mới sinh ra làm Thái Tử được chứ.Anh vương cùng Thái Tử ngồi với nhau chưa đủ thời gian uống nửa chén trà nhỏ, nàng đã nhìn ra hai huynh đệ này không quá hòa thuận, Anh Vương không cam lòng nhưng lại cố nhẫn nại, cực kỳ giống như diều hâu muốn đánh nhau với chim sẻ.Có dã tâm, năng lực lại không đủ, nhưng lúc nào cũng nghĩ khi nào mới có thể cào nát diều hâu chỉ bằng một móng vuốt.Nàng dừng tay lấy điểm, ăn nhiều hai khối nên có hơi ngán rồi.Trong mắt người khác, chính là sau khi Thái Tử ngăn cản Anh Vương, Hoa huyện chủ rốt cuộc không có sợ hãi nữa, cho nên mới không ăn điểm tâm."Huyện chủ, ngài uống nước." Diên Vĩ lo lắng đặt một ly nước ấm vào trong tay Hoa Lưu Ly, chủ tớ hai người giống như là nhóc đáng thương bị khi dễ, giận mà không dám nói gì.Anh Vương: "......"Hắn ta rõ ràng cái gì cũng không có làm, thế nhưng sao ở trước mặt chủ tớ hai người, hắn ta lại giống như là đại ác nhân tội ác tày trời vậy hả?"Xin huyện chủ không nên hiểu lầm, hôm nay bổn vương đến đây, ngoại trừ xin lỗi chứ không có ý gì khác." Tính tình Anh vương không tốt lắm, thế nhưng khi nhìn vào đôi mắt sợ hãi kia của Hoa Lưu Ly, tính tình gì cũng đều biến mất không còn thấy bóng dáng tăm hơi, "Xin huyện chủ bảo trọng thân thể, đợi sau khi Đại Lý Tự đưa hung thủ ra công lý, bổn vương lại đến thăm nàng."Nói xong, hắn ta quay đầu nhìn về phía Thái Tử: "Thái Tử, ta còn có việc, cáo từ."Thái Tử cũng không có ý giữ hắn ta lại: "À, đi thong thả.""Đi đâu đây?" Thái hậu từ ngoài cửa đi vào, đi theo phía sau bà còn có mấy cung nữ bưng khay, "Đến cũng đến rồi, đều ở lại nơi này của ai gia dùng bữa đi."Hoa Lưu Ly đứng dậy, tiến lên đỡ Thái Hậu đi vào bên trong."Ai gia vừa định cho người đi trắc điện kêu con, không nghĩ tới con ở đây." Thái hậu dắt tay Hoa Lưu Ly, "Ta bảo tú nương đưa quần áo vừa may tới, tất cả đều là của con hết đấy, con ra phía sau chọn một bộ mặc thử xem."Anh Vương nhìn các cung nữ nâng những bộ quần áo có màu sắc rực rỡ đó, không hiểu sao lại cảm thấy đau đầu.
Thế nhưng ở trước mặt Thái Hậu, hắn ta còn phải cẩn thận lấy lòng, cho nên trưng ra gương mặt tươi cười đứng ở bên cạnh, làm bộ mình cũng không có không kiên nhẫn."Bộ màu hồng phấn này không tệ, lại khoác thêm áo choàng màu trắng, Hoa huyện chủ chính là tiểu