Điền Nhuệ Đống chạy nhanh như gió, ngược lại lúc đến gần xe ngựa lại thẹn thùng, đi chậm lại, chỉnh lại quần áo trên người, bước lên thở dài: "Quận chúa chuẩn bị hồi phủ sao?""Đúng vậy." Hoa Lưu Ly nhìn mấy công tử và đám sai vặt đang giương cung bạt kiếm trong góc kia, giả bộ như không biết bọn họ đang chuẩn bị đánh nhau, "Chư vị công tử ở chỗ này vui đùa?"Điền Nhuệ Đống muốn gật đầu nói phải, nhưng nghĩ đến đường phố sát vách là ngõ hẻm hoa liễu nổi danh, nhanh chóng lắc đầu nói: "Tại hạ chỉ là vừa vặn đi ngang qua, đang chuẩn bị về nhà đọc sách."Hắn nghe nói Hoa gia Tam công tử chuẩn bị tham gia kỳ thi mùa xuân, Phúc Thọ quận chúa khẳng định thích lang quân tuổi trẻ đọc sách."Thì ra là thế." Hoa Lưu Ly che miệng cười khẽ, "Đọc sách cũng phải để ý lao động và vui chơi kết hợp, Điền công tử nhất định không thể quá mức mệt nhọc."Điền Nhuệ Đống choáng váng nghĩ, tiểu tiên nữ Hoa gia đây là quan tâm đ ến thân thể của hắn? Nghĩ đến lúc trước mình dọa tiểu tiên nữ đến bị bệnh, mà nàng vẫn còn quan tâm thân thể của mình, cô nương này thiện lương đến bực nào cơ chứ?"Quận chúa nói đúng, quận chúa nói đúng." Lúc này cho dù Hoa Lưu Ly chỉ vào đại hán ven đường nói cô nương này dáng dấp thật tốt, Điền Nhuệ Đống cũng chỉ sẽ vỗ tay nói, ánh mắt quận chúa thật tốt.Nhìn nụ cười chất phác ngây thơ trên mặt Điền Nhuệ Đống, nụ cười Hoa Lưu Ly càng thêm ôn hòa: "Hai ngày sau bệ hạ muốn tổ chức cung yến, Điền công tử có thể đi không?""Đi, đi chứ." Cô của hắn là Hiền phi, trong nhà lại là nhiều đời làm quan, loại cung yến này hắn vẫn là có mặt mũi đi tham gia náo nhiệt."Công tử có thể đi quá tốt rồi, ta cùng gia huynh quanh năm ở biên quan, cho nên cũng không quen biết chư vị công tử cô nương trong kinh.
Gia huynh không giỏi uống rượu, cung yến trong cung nhờ công tử chăm sóc mấy phần." Hoa Lưu Ly quay đầu ho khan vài tiếng, mới tiếp tục nói, "Nếu quá làm phiền công tử...""Thế nào lại là làm phiền?" Điền Nhuệ Đống nói, "Hoa Tam công tử văn võ song toàn, tướng mạo đường đường, dù cho không có tại hạ, cũng có vô số công tử muốn kết bạn.
Nếu quận chúa không chê, tại hạ sẽ cùng nhóm bạn bè sẽ chăm sóc thật tốt cho Hoa Tam công tử, không để người khác rót rượu hắn.""Đa tạ." Hoa Lưu Ly nói lời cảm tạ với Điền Nhuệ Đống.Chợt lúc này, có một công tử kinh ngạc kêu lên một tiếng.
Hoa Lưu Ly ngẩng đầu nhìn lại, mấy gã sai vặt đang ba chân bốn cẳng ấn một gã sai vặt áo xám trên mặt đất."Chuyện gì xảy ra?" Điền Nhuệ Đống có chút xấu hổ, hắn vừa mới nói với quận chúa là chỉ đi ngang qua, quay đầu bọn họ liền đánh nhau, đây không phải nói cho hoa quận chúa biết là hắn đang nói dối sao?"Công tử, gã sai vặt này mang theo hung khí trên người." gã sai vặt tùy thân của Điền Nhuệ Đống nghiến răng nghiến lợi nói, "Tiểu nhân nhìn thấy hắn ta từ nãy giờ vẫn luôn hướng về phía bên ngài, không nghĩ tới lại là có chủ ý này.""Trần Úy, ngươi đây là ý gì?" Điền Nhuệ Đống kịp phản ứng, gã sai vặt này vậy mà muốn giết hắn?!Luật lệ Đại Tấn sớm có quy định, dân chúng bình thường không thể tùy ý mang theo dụng cụ cắt gọt ra đường, các loại đao kiếm khí cụ đều phải đăng ký trong danh sách, không chính là đại tội "Tư tàng binh khí"."Việc này, việc này..." Nghe được Điền Nhuệ Đống chất vấn, công tử trẻ tuổi tên là Trần Úy mờ mịt nhìn gã sai vặt bị đ è xuống đất, mơ mơ hồ hồ nói không ra lời.Gã sai vặt này hầu hạ bên cạnh hắn ta gần hai năm, chịu khó lại biết làm hắn ta vui, chưa bao giờ phạm sai lầm, làm sao lại làm ra chuyện phạm luật lệ giấu dao găm ở trên người này?Hắn nhìn thấy dao găm từ trên ngươi gã sai vặt rơi ra ngoài, trước mắt bao người, ngay cả nói đây là Điền Nhuệ Đống vu oan hãm hại đều nói không ra miệng."Vương gia, hình như Điền công tử xảy ra tranh chấp với người khác, chúng ta có đến xem hay không?" một bên khác