Vào phòng rồi, đương nhiên là phải đi tắm.
Cố Triệt nhường Lục Xuyên tắm trước, còn anh định ở bên ngoài chuẩn bị một chút. Anh lấy bảo hiểm và thuốc bôi trơn từ trong túi đeo ngang ra, sau khi xác nhận không nhầm mới nhét dưới gối.
Anh đặt phòng có giường lớn, không sai, chính là loại phòng chỉ có một giường. Lúc mới thấy Lục Xuyên có hơi ngạc nhiên, nhưng Cố Triệt đã giải thích nói là người khác đặt trước rồi bỏ, dù sao cũng là giáng sinh, rất khó tìm chỗ ở nên chỉ còn lại cái này, bảo Lục Xuyên đừng để ý.
Lục Xuyên ngẫm lại cảm thấy cũng đúng, không nói thêm gì. Nhưng cậu cảm thấy tất cả đều trót lọt giống như là có sắp xếp trước. Mà cậu không nhìn được gì từ trong vẻ mặt của Cố Triệt, xoắn xuýt một hồi cảm thấy đi tắm khoẻ hơn.
Chờ Lục Xuyên ra ngoài, Cố Triệt lập tức chui vào phòng tắm, đi ra rất nhanh.
“Xuyên.”
Sau khi ra ngoài, Cố Triệt lập tức vươn tau ôm Lục Xuyên vào lòng.
“Ừm, sao vậy?” Kể từ khi yêu nhau, Cố Triệt luôn gọi Lục Xuyên như vậy, Lục Xuyên cũng cảm thấy không sao, cho nên những lúc riêng tư cậu đều mặc kệ anh gọi vậy. Mà không hiểu vì sao, hôm nay nghe thấy lại cảm giác nhột nhột trong lòng, có dự cảm bất an.
“Anh rất thích em.”
“Eh?” Vốn muốn nói anh đôi câu, nhưng nhìn bộ dạng nghiêm túc kia, Lục Xuyên cảm thấy trong lòng mình như sụp đổ, những lời nói nặng nào cũng không thể nói ra miệng.
Vì vậy, nụ hôn của Cố Triệt cũng thuận lợi rơi lên môi Lục Xuyên.
Đây không phải lần đầu tiên họ hôn nhau, trước khi xác nhận, Lục Xuyên đã từng bị Cố Triệt cưỡng hôn môt lần, khi đó vì lúng túng nên bị doạ chạy mất dép. Sau khi yêu nhau thì chuyện hôn nhau vân vân cũng là chuyện thuận lý thành chương, hơn nữa cả hai đều là nam, cậu biết không giống như nam với nữ, nhu cầu cơ thể sẽ nhiều hơn một chút. Mỗi lần Cố Triệt hôn cậu đều hôn rất nhiệt tình, Lục Xuyên luôn cảm thấy như anh đang kiềm chế cái gì đó, mượn nụ hôn sâu để phát tiết ra ngoài, nhưng cậu không tiện mở miệng hỏi, nên chỉ ngoan ngoãn đề cho anh hôn.
Tính cách của Lục Xuyên có chút không kỉ luật. Đối với chuyện tình cảm không quan tâm nhiều, khá là chậm chạp, không thì cũng chẳng tới lượt chờ Cố Triệt làm một.
Thế nhưng Cố Triệt này… Trong lòng Lục Xuyên thật sự có anh, giống như là đặc biệt dành cho anh một gian phòng nhỏ trong tim, để anh vào sống trong đó, sau đó viết cái tên ‘phải đối xử dịu dàng’ trên tấm biển số nhà. Nếu không cứ theo cá tính của Lục Xuyên, cậu không thể nào đồng ý lời tỏ tình của người đồng tính.
Nếu là tình yêu đến từ hai phía, vậy hôn môi hay gì đó cũng không bị ghét bỏ. Lần đầu tiên hôn lưỡi, kĩ thuật của mọi người đều khá kém, răng cắn vào lưỡi mấy lần, rất khó khăn, nhưng mà bây giờ đã coi như là quen việc.
Mỗi lần trở về từ thư viện, Cố Triệt đều không thể không kéo Lục Xuyên vào góc tối để kích tình một hồi.
Nhưng hôm nay rất khác biệt. Lục Xuyên không phải tên ngốc, cậu không thể nào không nhận ra được.
Ngày thường đều đứng hôn, nên hôn môi cũng chỉ thuần khiết là hôn môi. Nhưng giờ lại ngồi bên mép giường hôn môi, có thể là đơn thuần hôn môi sao? Hơn nữa hôm nay là giáng sinh, ngày lễ quan trọng nhất kể từ sau khi bọn họ bên nhau, trong lòng Lục Xuyên cũng có chút không yên. Về sau, ngay cả Lục Xuyên cũng cảm thấy mình khi đó giống như là đang mong đợi điều gì xảy ra.
Cậu chưa từng yêu ai, cũng không biết tình yêu phải nói như thế nào, mà thật ra Cố Triệt cũng chưa từng nói yêu đương, hẹn hò này nọ đều hoàn toàn dựa vào tưởng tượng mơ hồ của mình và tham khảo ý kiến người khác. Quan hệ của bọn họ trước khi yêu nhau cũng rất tốt (nếu không nhờ cái kế lâu ngày sinh tình của Cố Triệt thì cũng chẳng làm được gì), cho nên sau khi yêu nhau hình như cũng không có gì khác biệt quá lớn so với trước, cùng lắm là mỗi ngày đều nhắn thêm vài tin ngọt ngào cho nhau, thỉnh thoảng cho nhau một nụ hôn kích tình.
Cũng có khác nhau, nhưng cũng không khác nhiều, giống hệt như không có gì khác biệt quá lớn.
Ngay cả giáng sinh cũng giống vậy. Lục Xuyên suy nghĩ một chút, nếu cậu và Cố Triệt vẫn chưa yêu nhau, thì ngày lễ này cậu vẫn trải qua với Cố Triệt. Rốt cuộc thì có cái gì khác nhau? Cuối cùng sau khi yêu nhau thì có cái gì khác biệt? Trong tận đáy lòng Lục Xuyên cũng có chút nghi ngờ, nhưng hôn môi khác nhau sao?
“Ưm…”
Lục Xuyên không tập trung trong khi hôn môi khiến Cố Triệt dường như rất bất mãn, anh gia tăng lực miệng, muốn hôn cho Lục Xuyên hết suy nghĩ. Mà Lục Xuyên cũng phát ra tiếng ‘ưm’ đầy mê hoặc như anh mong muốn.
Lúc Lục Xuyên đang nhận lấy nụ hôn giáng sinh, cậu nhận ra mình đã bị Cố Triệt đè xuống giường, Đè xuống giường còn chưa tính, cậu có thể giả vờ như Cố Triệt không cẩn thận hoặc tiện tay đè một cái, dù sao giường ở đây cũng có sẵn.