Nghe cậu nói thì anh có chút ngạc nhiên, tưởng là cậu trốn mình luôn rồi.
Bây giờ gặp thì bỗng dưng lại nói như thế...
- Cậu muốn quên thật sao? Nhưng tôi không quên được.
Đây là lần đầu tiên tôi làm chuyện đó với nam nhân, cậu nhất định phải chịu trách nhiệm với tôi.
Trong lòng cậu có chút vui mừng.
Tuy nhiên, vì nhiệm vụ thì nhất định phải giữ yên trạng thái lạnh lùng kia.
- Anh điên rồi! Tôi thật sự không muốn, ba sẽ đánh tôi chết mất.
- Vậy thì cậu làm bạn giường của tôi đi.
Quan hệ này cũng không tồi.
Bạn giường gì chứ? Đây rõ ràng là nghiện rồi còn ngại.
Thật ra thì anh cũng muốn một phần nào đó bù đắp cho cậu thôi mà, hành người ta lên bờ xuống ruộng rồi còn gì.
- Thần kinh! Nếu như anh cần người làm ấm giường theo cách đó thì vào bar đầy.
Tôi bán nghệ chứ không bán thân.
Nghe anh nói cậu cũng bức xúc mà chửi.
Người ta là diễn viên chứ có phải cái loại lăng loạn đó đâu chứ.
Anh nói như vậy chẳng khác nào đang xúc phạm cậu vậy.
- Ý tôi không phải như thế! Chỉ là tôi muốn ôm cậu ngủ thôi.
Nếu cậu đồng ý thì tôi giúp cậu giành các vai diễn mà cậu thích.
Trần Từ Liên đưa ra điều kiện.
Quả thật, nếu thật như vậy thì cậu lời rồi.
Cũng không có mất gì đâu, ngược lại còn được làm công việc mình thích nữa chứ.
Thẩm Quân Ngọc lưỡng lự một lúc rồi đưa ra quyết định.
- Thật sự không làm gì thật chứ!
Cậu hỏi lại thêm một lần nữa cho chắc.
Anh nhìn cái dáng vẻ này của cậu mà cười nhẹ.
Quả thật rất dễ thương a~
[Ting! Hảo cảm bây giờ là +67]
Hệ thống Tiểu Nhất cuối cùng cũng trở về.
Nhưng mới về đã lo nhiệm vụ rồi, thật nhàm chán quá rồi đi.
[Kí chủ tiếp tục cố gắng]
Biến mất không tung tích rồi bây giờ lại thình lình xuất hiện.
Thẩm Quân Ngọc hận ở đây không phải là ở nhà, nếu không thì cậu bóp méo Tiểu Nhất ra cho mà xem.
- Tôi không làm gì cậu cả.
Nếu tôi có làm gì thì tôi sẽ chịu trách nhiệm toàn bộ.
Được chứ!
Cậu thấy lời nói của anh chắc như đinh đóng cột bên tạm thời cứ tin vậy.
Khi nào xảy ra chuyện thì tính sau.
- Chốt kèo!
- Lát nữa tôi kêu người đến dọn đồ cậu sang chỗ tôi ở.
Nhà cậu hơi chật, giường cũng không rộng bằng giường nhà tôi.
.....
Hôm sau Thẩm Quân Ngọc đã dọn hết đồ sang nhà anh.
Trong căn nhà lộn xộn, giờ đây lại sạch sẽ đến lạ thường.
Không muốn sạch cũng không được, có gì nữa đâu mà đòi không sạch chứ.
Sau đó thì cậu tự lái ô tô của mình đến nhà anh.
Dạo một vòng quanh nhà, đi đến mọi ngóc ngách mà cậu chưa từng đi đến.
Nhưng, căn phòng ấy cậu lại không dám mở cửa.
Bởi vì phòng đó đầy mùi sắc dục, cảnh hai người quấn quýt lấy nhau trên giường...nghĩ đến đây cậu lại cảm thấy chán ghét rồi!
Bỗng dưng cậu lại cảm thấy đói bụng.
Cả ngày nay cậu có ăn gì đâu! Nếu không phải ngủ thì sẽ là chơi điện thoại, không để ý đến việc ăn uống nữa.
Tiếng bụng kêu "ọt...ọt" truyền ra làm Quân Ngọc có chút ngượng.
Xung quanh còn rất nhiều giúp việc nữa chứ!
Không khí bỗng trở nên xấu hổ.
Một cô giúp việc lên tiếng làm