Chín giờ ba mươi phút Bối Nguyệt Sương mới về đến Bối gia, cô về phòng tắm rửa sạch sẽ rồi sang phòng Bối Quân Ninh, hiện giờ cô ta đang rất muốn gặp cô.
Thời Mặc Viễn không được gọi tới nhưng cũng theo cô vào trong, giữa căn phòng tối, Bối Quân Ninh nhìn hai người bằng ánh mắt đầy vẻ tức giận, nếu quan sát kỹ một chút sẽ thấy bàn tay cô ta đang siết thành nắm đấm: “Bối Nguyệt Sương, chị cho phép em ra ngoài chơi nhưng không nghĩa là em muốn đi bao lâu thì đi, bây giờ chị cần một lời giải thích.
"
Bối Nguyệt Sương nhìn sang Thời Mặc Viễn, trước đó hai người đã có dưn tính với nhau, hôm nay cô nhất định phải khiến Bối Quân Ninh tin rằng giữa cô và anh ta thực sự đã có gì với nhau.
Sau một hồi im lặng, cô mới đáp lại Bối Quân Ninh bằng giọng điệu có phần do dự xen lẫn e thẹn: “Em cũng muốn về sớm nhưng tài xế Thời lại đưa em đi rất nhiều nơi, vậy nên em mới về trễ như vậy.
"
Bối Quân Ninh lập tức cảm nhận được sự khác thường của cả hai người, ánh mắt vô tình lướt phần cổ của Bối Nguyệt Sương, cô ta còn phát hiển những dấu hôn chi chít ở trên đó, mọi thứ liên kết chặt chẽ với nhau khiến Bối Quân Ninh không thể không nghĩ đến khả năng đó.
Ánh mắt của Bối Quân Ninh lộ ra ý cười không dễ nhận thấy, cô ta nghiêm giọng hỏi Thời Mặc Viễn như đang lấy lại công bằng em họ của mình: “Anh đã làm gì con bé?”
Thời Mặc Viễn không nói oanh tạc ra mà trả lời một cách rất mập mờ: “Đại tiểu thư muốn tôi trả lời thế nào đây?”
Cuối cùng Bối Quân Ninh cũng nở nụ cười: “Người ta nói lửa gần rơm lâu ngày cũng bén, câu này rất hợp với hai người.
”
Đã diễn thì phải diễn sao cho tròn vai, Bối Nguyệt Sương cố gắng nhớ lại những cảnh thân mật giữa cô và Thượng Quan Diên Dịch, rất nhanh chóng hai gò má của cô đã đỏ ửng lên, giả vờ né tránh ánh mắt của Bối Quân Ninh: “Chị, em thấy hơi mệt, em về phòng nghỉ ngơi trước có được không?”
Bối Quân Ninh vui vẻ khoát tay: “Đi đi.
”
Nếu Thời Mặc Viễn và Bối Nguyệt Sương kết thành một đôi thì cô ta không phải đau đầu vì anh nữa rồi.
Sau đó Thời Mặc Viễn cũng để lại một câu rồi rời đi.
Bối Nguyệt Sương theo Thời Mặc Viễn về phòng của anh ta, bởi vì trên đường từ Thiên Thời trở về hai người chỉ bàn kế hoạch để đối phó với Bối Quân Ninh, vậy nên Bối Nguyệt Sương vẫn chưa hỏi lý do tại sao Thượng Quan Diên Dịch lại phát hiện việc cô đã đặt thiết bị nghe lén ở trong căn phòng đó.
“Lúc chiều anh đã nói với anh ấy là tôi đã làm sao?”
Để tiến hành kế hoạch của mình, sáng nay Bối Nguyệt Sương đã hốt hoảng chạy đi thông báo với vợ chồng Bối Kính Vũ rằng mình vừa nhìn thấy có một người che mặt