Tại nhà hàng X, một người đàn đã ngồi đợi sẵn cô nàng Vân Y vừa thấy cô anh ta nhiệt tình vẫy tay, thấy vậy Thần Vân Y đành cam chịu đi đến chỗ anh ta.
Thật không ngờ anh ta còn ga lăng kéo ghế ra giúp cô, và còn không quên mỉm cười tươi với cô.
Mà Thần Vân Y chỉ biết cười gượng, bây giờ cô chỉ muốn nhanh chóng kết thúc cuộc gặp gỡ này.
Người đàn ông này chủ động lên tiếng trước.
- Chào em, anh tên là Lục Dĩ là giám đốc của một điều hành công ty trang sức rất vui được gặp em
Dứt lời anh ta còn vươn tay muốn bắt tay với cô, Thần Vân Y do dự một chút cũng bắt tay lại anh ta.
Cô nàng cẩn thận quan sát anh ta, người đàn ông này cũng được coi là đẹp trai đi dáng người nhìn cũng được chỉ hơi là anh ta đeo kính mà cô nàng ghét những chàng trai đeo kính, đang quan sát anh ta thì đột nhiên nghe anh ta lên tiếng.
- À...em có thể giới thiệu về bản thân mình được không ?
Nghe đến đây, Thần Vân Y không biết nên dùng biểu cảm gì mới phải đành dùng nụ cười gượng gạo nhìn anh ta, nhưng trong lòng không ngừng thầm nghĩ.
" Gì vậy trời ? Giới thiệu bản thân ư ? Bộ anh ta là đang muốn phỏng vấn giới thiệu công việc cho mình hay gì ? "
- Xin chào anh, tôi là Thần Vân Y rất vui khi gặp anh
" Rất rất không vui, vì mẹ nên mình phải dối lòng mình đấy "
Khi anh ta định lên tiếng thì Thần Vân Y đã lên tiếng trước, cô không vòng vo nữa mà trực tiếp đi thẳng vào vấn đề luôn.
- Sẵn tiện đây tôi nói thẳng luôn nhé anh Lục, tôi là người đã có bạn trai nhưng vì mẹ tôi nên tôi mới bắt buộc đến gặp anh Lục, hy vọng anh Lục kiếm người khác phù hợp hơn nhé, giờ tôi đã có hẹn với bạn trai xin đi trước, tạm biệt anh Lục và không hẹn gặp lại
Nói xong Thần Vân Y nhanh chóng cầm túi xách lên một mạch rời khỏi nhà hàng, mà người đàn ông kia bỗng nhếch môi cười đầy ẩn ý vừa thích thú, anh ta gỡ bỏ chiếc kính đang đeo ra.
Mà cuộc gặp vừa rồi đã bị Trương Tân Kỳ và Thần Gia Ngôn, Tiểu Lân chứng kiến hết thải.
Cậu nhóc quay sang anh ngây ngô hỏi.
- Ba, người vừa rồi đấy không phải là cô út sao ?
- Đúng vậy
Ánh mắt của anh lập tức va vào ánh mắt đang khó chịu của Trương Tân Kỳ, anh như có cảm giác anh ta đang có ý gì đó với cô em gái của anh, bỗng bất ngờ anh ta đứng bật dậy không nói không rằng chạy nhanh ra khỏi nhà hàng.
- Ủa chú ấy bị làm sao vậy nhỉ ? Đang ăn tự nhiên lại bỏ đi như thế
- Kệ cậu ta, con cũng mau chóng ăn đi rồi ghé qua nhà ông bà nội
...
Tối đến, Trương Tân Kỳ vẫn cứ lẽo đẽo theo sau Thần Vân Y cho đến khi vào được nhà cô, bỗng anh ta đưa ra một đề nghị.
- Tiểu Y này, hay là chúng ta đi uống vài ly đi để cho bớt khó chịu trong người
Thần Vân Y bị lời nói của anh ta nhất thời suy nghĩ, bây giờ trong người cô đang rất bức bối khó chịu chỉ bây giờ muốn thứ k1ch thích vào trong người, ví dụ như bia hoặc rượu.
- Vậy được thôi, nhưng nhà tôi không có rượu
- Không thành vấn đề, em cứ ở nhà đi tôi sẽ đi ra ngoài mua
Sau một lúc thì Trương Tân Kỳ đi vào, một tay xách thức ăn và một tay xách chai rượu soju.
Cả hai người bắt đầu ăn uống nhậu say đến quên trời quên đất, sáng sớm ngày mai Thần Vân Y tỉnh dậy với cơ thể đau nhức và đau như búa đập, cô bất ngờ quay