Thần Vân Y đưa Châu Cẩn Huyên về dinh thự, trước khi để cô xuống xe cô nàng bất chợt lên tiếng hỏi cô.
- Cẩn Huyên này, có phải cậu thích học trưởng Thành đúng không ?
Trái tim Châu Cẩn Huyên khẽ đập phịch lên, ánh mắt cô hoảng loạn khi nhìn Thần Vân Y và cô cũng không biết phải trả lời như nào mới phải.
Không khí trong xe bỗng chốc im phăng phắc, không chịu được bầu không khí như thế này nên Châu Cẩn Huyên lên tiếng thừa nhận.
- Đúng là vậy, nhưng bây giờ tớ không biết phải làm sao nữa, tớ cảm thấy hoảng loạn lắm
Nghe câu trả lời khiến cho cô nàng có một chút hụt hẫng nhưng nhanh chóng trở lại dáng vẻ nghiêm túc, cô nàng lại tiếp tục hỏi cô.
- Nếu cậu muốn tiến tới với học trưởng Thành vậy còn Tiểu Lân thì phải làm như thế nào ? Việc cậu còn có bản hợp đồng hôn nhân với anh hai tớ nữa, cậu định giải quyết như thế nào ?
- Vân Y, hiện bây giờ tớ rất rối chưa biết nên làm gì tiếp theo, vậy nên tớ vẫn chưa có ý định muốn tiến tới với Quách Thành..
Nghe vậy Thần Vân Y cũng không hỏi thêm bất cứ chuyện gì nữa, cô nàng chỉ nghiêm túc mà nói.
- Dù gì đi nữa tớ cũng sẽ ủng hộ cho cậu, miễn là cậu thấy hạnh phúc là được rồi...chỉ là hơi tiếc nuối một chút
Đến khúc cuối Thần Vân Y hơi nhỏ giọng nhưng vậy vẫn bị Châu Cẩn Huyên nghe thấy, cô cũng không nói gì cũng nhanh chóng mở cửa xe đi ra.
- Cậu về cẩn thận đấy
Nói xong cô quay người đi vào trong nhà, để lại Thần Vân Y vẫn còn thẫn thờ suy nghĩ.
Cô nàng thật sự rất thương cho anh hai mình, yêu một người không yêu mình đó thật sự là một câu chuyện rất bi thương và đau lòng nhưng đó là anh hai cô ngoan cố thì phải chịu thôi, vốn dĩ cô nàng cũng rất muốn để Châu Cẩn Huyên làm chị dâu của mình nhưng với cái đà này thì chắc không được rồi.
...
Châu Cẩn Huyên vừa vào đến nhà thì nghe tiếng nói của hai ba con Thần Gia Ngôn, cậu nhóc Tiểu Lân chu môi không hờn dỗi.
- Bình thường thì con luôn muốn ba đi mà, sao hôm nay không muốn ba đi nữa hửm ?
- Nhưng hôm nay con chỉ muốn mẹ đi với con cơ
Thần Gia Ngôn nhất thời cứng họng, con trai anh kể từ khi Châu Cẩn Huyên chấp nhận cậu thì cậu ngày nào luôn quấn quýt lấy cô bỏ quên người ba từng chăm sóc cho nó từ lúc nó vừa chào đời đến bây giờ, mà không bằng một ngày nó nhận lại mẹ nó.
Gương mặt Thần Gia Ngôn rõ ràng đang bất lực với nít quỷ nhà anh, bỗng nghe tiếng ho khẽ của Châu Cẩn Huyên cả hai ba con đồng thanh ngước lên nhìn, Tiểu Lân hứng khởi nhảy vọt xuống ghế chạy nhanh đi đến chỗ cô.
- Mẹ ơi, mẹ về rồi ạ...hôm nay con nhớ mẹ lắm !
- Thế sao ?
Châu Cẩn Huyên khẽ ngồi xổm xuống trước mặt cậu, cô yêu thương xoa khuôn mặt bầu bĩnh của cậu nhóc.
Như chợt nhớ ra điều gì đó, Tiểu Lân lôi ra một tờ giấy đưa trước cô, giọng điệu dè chừng.
- Ngày mai trường con có tổ chức một cuộc chơi muốn ba hoặc mẹ tham gia cùng, nhưng con muốn mẹ đi cùng con ạ
Ngày mai sao ? Hình như ngày mai cô có lịch trình cuộc trình diễn thời trang ở thành phố Tây Hồ, ánh mắt cô trở nên khó xử không biết phải trả lời con trai như thế nào, từ chối cũng không được mà cô đi cũng chả được.
Khó khăn lắm mới được gần gũi