Sau khi nghe câu đó của cô, Thần Gia Ngôn có cảm giác một chút chết trong tim anh không làm phiền Châu Cẩn Huyên nghỉ ngơi nơi mà lủi thủi ôm Chuồn Chuồn rời đi.
Nước mắt Châu Cẩn Huyên không biết từ lúc nào rơi xuống, ban nãy cô có nhìn sơ qua bé con thấy bé con mũm mĩm như cục bông khiến cô không kiềm mà muốn nhìn lâu hơn nhưng khi nhìn qua Thần Gia Ngôn lại khiến tâm trạng tuột xuống hẳn.
Ngay bây giờ cô không biết phải làm gì nữa, ngay cả việc học cô cũng ngừng lại ước mơ trong tương lai của cô cũng vì thế mà vuột tắt.
Cô thật sự hận người đàn ông đã huỷ hoại cuộc đời của cô, đến cả nhìn mặt anh ta cô thật sự không muốn nhìn, chưa nhìn cũng đã khiến cô chán ghét rồi.
Nước mắt cứ thế mà lặng lẽ rơi xuống, miệng khẽ lẩm bẩm.
- Mình phải làm gì bây giờ đây ?
Đứng trước cửa phòng Thần Gia Ngôn nhìn vào mà không khỏi đau lòng, anh không hề muốn cô khóc chút nào cả có lẽ nước đi này của anh đã thật sự hủy hoại cả tương lai của cô rồi.
Nhưng anh sẽ bù đắp tất cả những gì anh có sẽ cho cô, chỉ cần cô mở miệng nói gì anh đều dang tay mà đồng ý không chút do dự nhưng trừ khi cô nói về những chuyện muốn rời xa anh, điều này anh không cho phép.
...
Sau ba tuần thì Châu Cẩn Huyên cũng trở về dinh thự của Thần Gia Ngôn, ngay khi về đến nơi này cô như muốn nghẹt thở cô thật sự muốn thoát khỏi nơi này càng xa càng tốt.
Về đến nơi, Châu Cẩn Huyên cứ thế tự nhốt mình trong phòng ngủ ngay cả Chuồn Chuồn cô không hề ngó đến, Thần Gia Ngôn thở dài bất đắc dĩ, anh cũng không ép cô phải gần gũi với con nữa, chỉ là anh thấy thương nhóc con rất nhiều.
Mà cậu bé thật sự rất ngoan, không hề quấy khóc như không muốn làm phiền mọi người vậy, chỉ cần cho cậu uống no sữa là cậu lăn ra ngủ thôi.
Nhìn bé con nằm ngủ trong lòng mình thì khiến lòng anh thật sự rất hạnh phúc, nhìn bé con vừa khỏe mạnh vừa dễ nuôi như vậy cũng khiến anh yên tâm được phần nào.
Lúc trước anh đã kêu người làm sửa sang phòng ngủ của anh lại, vì bây giờ phòng anh có Chuồn Chuồn nên phải trang trí thật cẩn thận.
Phòng anh trước đây toàn màu xám hoặc đen đúng luôn với tính cách của anh vừa âm u nữa, nhưng nay đã trở thành sắc hồng vì có Chuồn Chuồn rồi.
Thần Gia Ngôn đã chuẩn bị một cái giường cũi để tránh nằm đè lên con và anh đặt chiếc giường cũi sát gần giường anh, giờ xung quanh phòng anh giờ đây nào là tả bỉm, các loại sữa bột và sữa uống cho em bé và những quần áo trẻ em, và cả những đồ chơi.
Lúc mới đặt Chuồn Chuồn xuống giường thì cậu nhóc đã tỉnh ngủ, cậu nhóc không khóc chỉ nhìn anh chằm chằm.
- Con dậy rồi sao ? Con có thấy đói không nào
- umm
Nhưng bằng cách nào đó anh nghe được cậu nhóc u ơ trong miệng, chắc cậu bé dường như nghe được nên có phản ứng như vậy, mặc dù cậu nhóc chẳng hiểu gì cả.
- Vậy baba đi pha sữa cho con uống nhá
Dứt lời anh để cậu nhóc nằm trên giường cũi, và anh đi pha sữa cho cậu nhóc.
Mặc dù lần đầu làm ba nhưng anh luôn cẩn thận từng chi tiết, anh vừa làm vừa nhìn theo sách hướng dẫn cách pha sữa, nhưng