Chết, chữ này khiến trong lòng trợ lý Trương thất kinh, không quan tâm chuyện Hàn Kinh Niên vì sao không biết chuyện Hạ Vãn An tiến vào Hàn thị, một mặt khẩn trương nhìn về phía Hàn Kinh Niên: "Hàn tổng, ý của ngài là tối qua, bệnh của ngài lại tái phát sao?"
Hàn Kinh Niên "Ừ" nhẹ một tiếng, cực kì đơn giản ném ra mấy chữ, đem đại khái câu chuyện kể lại: "Bị cúp điện, tôi lúc ấy đang ở trong thang máy."
"Không phải, đang êm đẹp tại sao đột nhiên lại mất điện nha? Mà cho dù có cúp điện, cũng sẽ rất nhanh có người tới sửa chữa, lại nói chúng ta còn có điện dự bị, không có khả năng mất điện a!"
Hàn Kinh Niên không thèm để ý trợ lý Trương líu lo không ngừng, sau đó cũng lên tiếng đầy nghi ngờ: "Lần trước kiểm tra thang máy là khi nào? Cũng là thời gian ấy sao?"
"Ách?" Trợ lý Trương bị hỏi nên ngập ngừng: "Kiểm tra thang máy gần đây là một tháng trước, cụ thể là ngày nào tôi không rõ, nhưng đều là buổi sáng."
Nói đến đây, trợ lý Trương ý thức được như có cái gì đó không đúng, đột nhiên lên tiếng: "Đợi một chút, hôm qua tôi có việc không đến công ty, sau đó thang máy liền được sửa chữa, còn là ban đêm, khi ngài tiến vào thang máy, tòa cao ốc liền cúp điện."
Theo phân tích của trợ lý Trương, anh dần dần mở to hai mắt: "Hàn tổng, ý của ngài là sự việc tối qua là do có người sớm chuẩn bị, cố ý làm vậy?"
Hàn Kinh Niên không nói chuyện nhưng trợ lý Trương đã hiểu ý của anh.
"Đúng, đúng vậy, đây hết thảy là trùng hợp, sự tình quá khéo tất nhiên có yêu, mà lại, chiêu này cũng quá độc ác đi, đem mình giấu cũng kĩ quá đi, nếu tối qua phu nhân không xuất hiện, ngài lại đang phát bệnh trong cầu thang, ngày thứ hai mọi người phát hiện sẽ chỉ
là một bộ thi thể lạnh, nếu như cảnh sát tới, cũng sẽ cảm thấy không có vấn đề gì, mọi người sẽ chỉ cảm thấy rằng ngài không may, hồng nhan bạc mệnh."
Theo bốn chữ này từ miệng trợ lý Trương thốt ra, anh cảm nhận rõ ràng Boss đang nhìn anh chăm chú, anh theo bản năng che miệng lại, sau đó liền gượng cười hắc hắc hai tiếng: "Nói sai, nói sai."
Hàn Kinh Niên nhìn chằm chằm anh ta, cũng không có ý định chuyển tầm nhìn đi nơi khác.
Trợ lý Trương di chuyển tròng mắt, điên cuồng suy nghĩ làm sao để giữ bí mật, kết quả mắt anh liếc thấy chiếc điện thoại trêи giường.
Ách, kia không phải điện thoại của Boss, mà của phu nhân khi cứu mạng Boss hôm qua.
Nghĩ đến, trợ lý Trương liền chỉ vào giường: "Hàn tổng, trêи giường ngài tại sao có một cái điện thoại? Là của phu nhân sao?"
Hai chữ phu nhân thành công di chuyển ánh mắt của Hàn Kinh Niên từ trợ lý Trương đến giường ngủ, sau khi nhìn thấy điện thoại, mặt mày đầy sát khí lạnh buốt của Hàn Kinh Niên tiêu tan không còn chút nào.
Không, không, không phải đâu! Anh thế mà ngay cả một cái điện thoại của phu nhân cũng không bằng!
Trợ lý Trương cẩn thận che miệng khóc lóc của mình, quyết định rời đi: "Hàn tổng, điện thoại vẫn là trọng yếu, phu nhân không có điện thoại, chắc chắn là không tiện, không bằng tôi..."
Trợ lý Trương nói đến đây, theo bản năng ngậm miệng lại, đem vế đằng sau "tôi giúp ngài đưa điện thoại cho phu nhân" nuốt xuống, sau đó đổi thành: "Tôi đưa ngài đi đem cho phu nhân điện thoại a?"