Nói xong, Hàn Kinh Niên liền nhanh miệng đọc một dãy số lạ.
Trợ lý Trương vội vàng rút điện thoại ghi lại dãy số đó rồi nhanh chóng rời khỏi văn phòng.
Chưa đầy một phút sau, trợ lý Trương chạy vội vào báo cáo kết quả với Hàn Kinh Niên: "Hàn tổng, đã tra ra rồi, là số điện thoại của Tần tiểu thư."
Tần tiểu thư?
Hàn Kinh Niên cau mày suy nghĩ một hồi: "Tần thiểu thư nào?"
"Chính là đại minh tinh ấy, Tần Thư Giản tiểu thư, trước đó đã bắt được tên Tiểu Dương xào nấu chuyện giữa anh và Tần tiểu thư kia."
Trợ lý Trương thấy khuôn mặt Hàn Kinh Niên mờ mịt, vội vàng lấy điện thoại ra, tìm Weibo của Tần Thư Giản, sau đó đưa tới trước mặt Hàn Kinh Niên: "Ây, đây chính là Tần tiểu thư."
Hàn Kinh Niên rốt cuộc cũng tìm được một chút ấn tượng, ánh mắt anh nặng ề nhìn chằm chằm bức ảnh Tần Thư Giản trêи màn hình điện thoại trợ lý Trương, sau đó liền cầm lấy điện thoại của trợ lý Trương, bấm số gọi Tần Thư Giản.
Trợ lý Trương ở bên cạnh thấy cảnh này liền kϊƈɦ động, đem hai tay giấu ở phía sau "A" lên một tiếng đầy thất thế.
Anh đây là muốn tận mắt chứng kiến Boss trảm hoa đào, thay vợ báo thù nha!
Điện thoại vừa kết nối, Hàn Kinh Niên nhìn thoáng qua trợ lý Trương trước mặt, đột nhiên lên tiếng: "Cậu ra ngoài!"
Trợ lý Trương há hốc mồm, nháy nháy mắt, một bộ dạng thật đáng thương.
Hàn Kinh Niên thấy anh ta đứng yên tại chỗ không nhúc nhích, nhíu nhíu mày.
Trợ lý Trương không chờ anh có phản ứng tiếp theo, liền nhanh chân chạy biến ra khỏi phòng.
Chờ cửa phòng làm việc đóng lại, đầu bên kia cũng đã bắt máy, bên kia truyền đến thanh âm của Tần Thư Giản: "Alo, xin hỏi ai vậy?"
Hạ Vãn An bị chuông báo đánh thức, cô ở trong chăn lăn qua lăn lại, vùng vẫy một hồi mới vươn tay, nhìn thời gian, sau đó tắt chuông báo thức, rời giường đi đánh răng rửa mặt.
Sau khi chuẩn bị gọn gàng, đi đến bên đầu giường lấy điện thoại, lúc chuẩn bị gọi xe đến công ty, cô thấy bên cạnh gối mình có một bình Dưỡng Nhạc Đa.
Đây là đêm hôm nào cô uống, khi trêи giường một bên xem phim, một bên ăn đồ ăn vặt rồi quên mất bình Dưỡng Nhạc Đa này sao?
Hết hạn sử dụng chưa nhỉ?
Bởi vì sắp muộn làm, Hạ Vãn An không để ý đến hạn sử dụng của bình Dưỡng Nhạc Đa, trực tiếp coi như bình Dưỡng Nhạc Đa này đã hết hạn, đem ném vào thùng rác, sau đó cầm điện thoại gọi xe, vội vã
rời khỏi nhà.
sau khi lên xe, Hạ Vãn An mới mở điện thoại xem một chút tin tức trêи Wechat.
Cô thấy Tần Thư Giản lại gửi cho mình hai tin nhắn, nhịn không được đưa tay lên xoa xoa thái dương.
Khoảng cách mười hai giờ trưa chỉ còn ba tiếng nữa, đợi cô ta đem chuyện này làm lớn lên rồi nói sau.
Nghĩ đến đó, Hạ Vãn An liền tìm tin tức khác.
Đến công ty, Hạ Vãn An bị công việc làm cho bận rộn, không còn chút tâm trạng nào để nghĩ đến chuyện Tần Thư Giản.
Tới giữa trưa, công việc bận bịu của Hạ Vãn An mới kết thúc, sau khi ăn trưa xong, việc đầu tiên cô làm chính là quay trở lại bàn làm việc để nghỉ trưa.
Chỉ là cô còn chưa kịp ngủ, điện thoại trêи bàn liền đổ chuông.
Nhìn thoáng qua trêи màn hình, là số của Tần Thư Giản.
Đây là đã nói cho Hàn Kinh Niên biết, gọi đến để diễu võ dương oai với cô sao?
Hạ Vãn An nhìn chằm chằm điện thoại không ngừng rung lên một lúc lâu, sau đó mới bấm nhận cuộc gọi.
Cô còn chưa kịp mở miệng, đầu kia truyền đến thanh âm của Tần Thư Giản: "Thật xin lỗi!"
Đầu óc Hạ Vãn An mơ mơ màng màng, cho là cô nghe lầm rồi.
"Tôi là nghiêm túc xin lỗi cô, thật xin lỗi!"
Tần Thư Giản lại mở miệng, ngữ khí vô cùng nghiêm túc.
Hạ Vãn An ngẩng đầu, nhìn thoáng qua cửa sổ, bên ngoài kia là mặt trời chứ không phải mặt trăng, lúc này mới mở miệng: "Cô..."
Cô chỉ nói một chữ, phía sau "lại có trò gì mới sao?" còn chưa kịp nói ra, Tần Thư Giản ở đầu bên kia đột nhiên òa lên khóc.
Hạ Vãn An: "...."
Tần Thư Giản vừa khóc lóc, vừa mở miệng: "Cô có biết hay không, Kinh Niên ca ca từ trước đến nay chưa từng chủ động gọi cho tôi, hôm nay là lần đầu tiên anh ấy chủ động gọi cho tôi, tôi còn chưa kịp vui mừng, anh ấy liền nói với tôi một câu "Tôi là người đã có gia đình!"