Edit:Yann.
Beta: Kim Hằng/Đậu Xanh---Bên ngoài cầu thang truyền đến tiếng động lớn, mọi người hô "Tập hợp", theo sau đó là tiếng bước chân vội vàng.
Bầu không khí kiều diễm ái muội bị đánh vỡ, anh kiềm nén cỗ xao động trong lòng, từ từ buông mắt cá chân của cô ra, khàn khàn nói: "Khá hơn chút nào chưa?""Tốt hơn nhiều rồi.
" Đường Sùng Ninh cười, định chống sàn đứng dậy, Thẩm Hòe An lại đưa tay đến trước mặt cô.
Tim cô khẽ đập lỡ nhịp, sau đó tự nhiên đặt tay vào lòng bàn tay của anh.
Anh dùng lực kéo cô lên.
Sau khi đứng dậy, tay cô nhẹ nhàng gãi vào lòng bàn tay anh, cảm giác được anh mất tự nhiên, cô mới nhẹ nhàng rút tay ra.
Hai bàn tay tách ra.
Thẩm Hòe An đứng thẳng người, cúi đầu hỏi cô: "Cần tớ đỡ cậu không?" Đường Sùng Ninh nói không cần.
Hai người cùng nhau đi ra khỏi cầu thang, đi về phía nơi tập hợp.
*Đêm đã khuya rồi nhưng Thẩm Hòe An không ngủ được.
Ánh trăng xuyên qua khe hở bức màn chiếu xuống lề giường, tia sáng màu lam khiến anh không tự chủ được mà nhớ tới ĐườngSùng Ninh.
Dây chun buộc tóc của cô cũng là màu lam.
Giờ phút này, tia sáng màu lam kia giống như con rắn nước cuốn lấy anh.
Thật ra không ngủ được, trong đầu anh sẽ tự động hiện ra hình bóng của Đường Sùng Ninh.
Đêm khuya, mọi âm thanh đều im lặng, suy nghĩ dần yên tĩnh lắng đọng lại, sau đó hiện ra dáng vẻ của cô.
Dường như đêm nay có chút mất khống chế, anh nhắm mắt lại, cố gắng ép bản thân phải ngủ, nhưng một khi bị bóng tối xâm lấn, những ý tưởng tà ác không ngừng điên cuồng phát sinh.
Anh nặng nề thở dốc, cuối cùng không còn sự lựa chọn nào khác ngoài việc bỏ cuộc.
Cảnh tượng ở cầu thang viện bảo tàng khoa học kỹ thuật hiện lên.
Một tay anh nắm lấy mắt cá chân của cô, một bàn tay xoa cẳng chân cho cô.
Anh hỏi cô: "Cậu muốn làm bạn tốt với tớ không?"Cô không trả lời, anh lại hỏi một lần nữa: "Cậu muốn làm bạn tốt với tớ không?"Anh ngước mắt nhìn cô, cô trả lời: "Không muốn chỉ là bạn tốt.
"Vậy mà trong đầu anh tự nhiên đột phát nhân tố che chắn hoàn cảnh hiện thực.
Anh phán đoán, nếu không có người gọi bọn họ tập hợp, anh sẽ trả lời cô như thế nào.
Anh sẽ hỏi: "Vậy cậu muốn có quan hệ gì với tớ?"Đường Sùng Ninh không lập tức trả lời anh, ngược lại nhìn chằm chằm anh bằng ánh mắt lưu luyến.
Anh bị ánh mắt này của cô làm cho mất hồn, trong ngực đột nhiên có một luồng khí dâng lên.
Luồng khí kia tiếp tục dâng cao, truyền lên đại não, khiên huyệt thái dương anh nhảy thình thịch.
Anh thấy cô khẽ mở đôi môi đỏ: "Cậu muốn kiểu quan hệ gì với tớ?"Vấn đề bị cô ném về, nếu là bình thường anh chỉ biết mỉm cười, cúi đầu ẩn giấu câu trả lời chân thật trong lòng.
Nhưng giờ phút này anh như bị