- --
Còn có cái hoàng thất Đế quốc Thiên Vũ này, Vũ Văn gia!
Lạc Thanh Đồng nhìn chằm chằm lệnh bài ám vệ trong tay.
Từ trong trí nhớ nàng biết được thân thể này có hôn ước cùng thiên chi kiêu tử của đế quốc bọn họ, Ngũ hoàng tử Vũ Văn Mặc.
Thiên Vũ đế quốc là Đế quốc siêu hạng, cách biệt một trời một vực với một Hạ đẳng quốc như Đông Li quốc.
Không ai biết vì sao mà Vũ Văn Mặc lại cùng với đại tiểu thư Hầu phủ của một cái Hạ đẳng quốc định ra hôn ước.
Suy cho cùng thì Vũ Văn Mặc cùng là một kỳ tài hiếm thấy, thực lực thiên phú trác tuyệt, cũng được xem là đệ nhất thiên tại ở môt Đế quốc siêu hạng như Thiên Vũ Đế quốc.
Chuyện mọi người không biết chính là, thời điểm Vũ Văn mặc chào đời, hắn so với phế vật còn không bằng.
Thể chất của hắn trời sinh hàn khí, bệnh tật ốm yếu, đích thị là cả đời đều không thể tu luyện.
Nhờ mẫu thân của nguyên chủ cứu hắn một mạng, chẳng những trừ khử mầm bệnh trong người hắn còn giúp hắn trở thành thiên tài, từ đây hắn liền như diều gặp gió, thăng chín vạn dặm.
Bây giờ người của Vũ Văn hoàng thất đối xử thế nào với nguyên chủ? Sau khi mẫu thân nguyên chủ mất tích, bọn họ liền lập tức trở mặt không thừa nhận hôn sự này, lại phái người đến thu mua Lạc Tâm Ngưng, muốn đẩy nguyên chủ vào chỗ chết.
Vì cái gì mà phế đi tu vi và đôi mắt của nàng, còn muốn quăng nàng cho người ta cường bạo, sau đó treo ở cửa thành? Còn không phải là Vũ Văn gia muốn danh chính ngôn thuận giải trừ hôn ước này sao, còn không để lại bất kỳ vết nhơ gì cho Vũ Văn Mặc.
Lí do nào để hủy bỏ hôn ước tốt hơn việc hủy hoại Lạc Thanh Đồng.
Thậm chí, người khác có bàn tán, cũng viễn đều là Lạc Thanh Đồng mà không phải là Vũ Văn Mặc.
Một nữ nhân không còn trinh tiết lại không có tu vi, làm sao xứng với thiên chi kiêu tử Ngũ hoàng tử.
Lạc Thanh Đồng nghĩ nghĩ, ý cười trên mặt càng thâm thúy.
Những người tính toán thật giỏi, thật sự là quá giỏi.
Thiên chi kiêu tử sao? Nàng sẽ cho bọn họ biết cái gì gọi là thiên tài, ở trước mặt nàng hắn không đáng một đồng.
"Thật lâu không có hưng phấn như vậy."
Lần trước, chính là lúc đám người hội phó hội trưởng của Công hội dị năng ám sát đến vây bắt nàng.
Lạc Thanh Đồng dùng thời gian gần một tháng xử lí hết mấy người cường đại nhất của Công hội dị năng
ám sát kia.
Lần này cũng không ngoại lệ, không quan trọng mất bao nhiêu thời gian.
Tính tình của Lạc Thanh Đồng thập phần tà ác.
Ban đầu Lạc Tâm Ngưng cùng Thiên vũ hoàng thất đối đãi với nguyên chủ thế nào nàng mặc kệ, dù sao lúc trước cũng không phải là nàng.
Nhưng xuyên đến đây lại lâm vào tình thế này, nàng liền khó chịu.
Đặc biệt là đám ngân y nhân đuổi giết nàng, hại nàng lạc tới thánh tuyến chữa thương của nam nhân kia, đắc tội người cường đại như hắn.
Món nợ này tất nhiên là phải tính trên đầu của Lạc Tâm Ngưng cùng Thiên Vũ hoàng thất.
Bang!
Thu hồi lệnh bài ám vệ của Thiên Vũ hoàng thất trong tay, thân ảnh của Lạc Thanh Đồng lướt lên ngọn cây một lần nữa.
Nơi này là bảo vật thiên nhiên của Đông Li quốc.
Cửu Vu Sơn địa thế hiểm trở, rừng cây trùng điệp, dã thú hung hãn nhiều vô số kể.
Nhưng tài nguyên lại cực kỳ phong phú.
Hai mắt Lạc Thanh Đồng bị độc phế, tuy rằng có thể lợi dụng đồng thuật để quan sát không khác người thường là bao nhiêu, bất quá vẫn có chút hạn chế.
Đồng thị chỉ có thể quan sát được thứ trong phạm vi của tinh thần lực, vượt qua liền không được.
Hơn nữa lúc vận dụng đồng thuật cũng thập phần hao phí tinh thần lực.
Nếu là Lạc Thanh Đồng trước đây, nàng hoàn toàn không để bụng chút tiêu hao này.
Nhưng hiện tại nàng vừa mới xuyên qua, mà thân thể này rõ ràng không có tu luyện qua tinh thần lực, tinh thần lực sở hữu cũng chỉ hữu hạn.
Thời gian dùng đồng thuật càng dài sẽ càng mệt, lại còn không an toàn.
Lạc Thanh Đồng vẫn phải tìm cách giải độc trong mắt mình, mà Cửu Vu Sơn này chính là nơi tốt nhất để nàng thu thập giải dược.
Việc cấp bách nhất bây giờ chính là phân tích thành phần độc dược bị hạ..