- --
Tê!
Mãng xà cuồng bạo gào rống, trận pháp khổng lồ quay cuồng, trong phút chốc đám mãng xà đang bao vây Lạc Thanh Đồng liền bị nhốt trong đó.
Mà Lạc Thanh Đồng đang ôm tiểu thiếu niên, trực tiếp từ một cửa sinh của trận pháp đi ra ngoài.
Phía sau nàng là vô số mãng xà khổng lồ đáng há to cái miệng đỏ lòm.
Phanh!
Lạc Thanh Đồng cũng không quay đầu lại, đánh ra một đạo ánh sáng.
Sau khi nàng hoàn toàn rời khỏi thì trận pháp cũng bị phong bế.
Trong phút chốc, thanh âm gào rống của mãng xà nối liền không dứt.
Lạc Thanh Đồng cũng không nán lại lâu, mang theo tiểu thiếu niên nhanh chóng bay đi.
Trận pháp lúc này tuy rằng cường hãn, nhưng rốt cuộc cũng do các linh khí phòng ngự không có linh khí bố thành.
Khởi động được trận pháp đều dựa vào chút hơi tàn của mấy linh khí đó, sẽ không duy trì được bao lâu.
Nhưng mà chỉ cần một khắc như vậy, cũng đủ để bọn họ trốn thoát.
Khí vị trên cơ thể của đứa nhỏ này đã được giải, chỉ cần rời xa đám mãng xà, chúng nó cũng không đánh hơi đuổi theo nữa.
Lăn lộn một trận cũng như vậy mà qua đi.
Mà sau khi Lạc Thanh Đồng rời khỏi không lâu, thân ảnh Dạ Thiên Minh lại xuất hiện ở trên không của mảnh rừng rậm này.
Nam nhân bạch y tóc đen, đứng lặng trong không trung giống như vị thần viễn cỗ uy nghiêm cao quý.
Trên người hắn quanh quẩn hơi thở cường đại, đi qua bất kỳ nơi nào côn trùng cũng không dám cất tiếng kêu, toàn bộ thiên địa đều trở nên yên tĩnh.
"Lại chậm một bước."
Hắn cảm thụ được hơi thở nồng đậm lưu lại ở bốn phía, chứng tỏ nàng rời đi chưa lâu.
Hai tròng mắt Dạ Thiên Minh quét tới cái trận pháp vây khốn đám mãng xà phía trên.
Cái trận pháp này tuy được che giấu rất kỹ, nhưng rốt cuộc vẫn là Lạc Thanh Đồng học được từ Dạ Thiên Minh.
Người khác không phát hiện ra, chẳng lẽ vi sư như hắn lại không nhìn thấy.
Cảm giác được khí vị của trận pháp được che giấu trên không trung, trong mắt Dạ Thiên Minh xẹt qua một tia kinh ngạc.
Đây là...Càn Khôn Nhất Khí trận?
Không, không đúng!
Không phải Càn khôn nhất khí trận!
Tuy rằng có khí vị của Càn khôn nhất khí trận, nhưng rõ ràng là có khác biệt rất lớn.
Trận pháp này so với Càn khôn nhất khí trận mạnh hơn nhiều.
Đây là do nữ nhân kia làm?
Tròng mắt Dạ Thiên Minh khẽ nhúc nhích.
Hắn
cho rằng bản thân đã đánh giá nữ nhân kia đủ cao.
Nhưng không nghĩ tới mỗi một lần đuổi tới, nàng lại tặng cho hắn thêm một lần kinh ngạc cực đại.
Càn khôn nhất khí trận chính là trận pháp cấp sau do hắn tạo ra.
Tuy rằng chỉ là thứ nhất thời hứng thú mà thành, nhưng chiếu khắp thiên hạ, có thể thành công bố trí được trận pháp này không vượt quá mười người.
Không tính hắn thì những người còn lại đều là Tông sư.
Mà Lạc Thanh Đồng chỉ tiến vào có một lần, thế nhưng có thể nhìn thấu trận pháp của hắn, lại còn cải tiến lên một bậc.
Đây là kiểu thiên phú đáng sợ gì? Hay là nữ nhân kia, không chỉ là một Luyện khí sư, nàng còn là một Linh trận sư?
Luyện khí sư hay Linh trận sư trên đại lục đều có thể thu nhận đệ tử, được không ít thế lực chiêu mộ, địa vị thập phần tôn quý.
Nhưng người có thể kiêm cả hai thì đếm trên đầu ngón tay.
Dạ Thiên Minh lục lọi khắp ký ức, cũng không tìm được bất kỳ ai có tu vi đặc thù cùng thực lực giống như Lạc Thanh Đồng.
Nữ nhân này, thật sự bí ẩn.
Đây cũng là lần đầu tiên Dạ Thiên Minh nổi lên hiếu kỳ với một người như vậy, bởi vì hắn nhìn không thấu.
Ngay khi Dạ Thiên Minh đang cau mày, "oanh" một tiếng, trận pháp trên không trung rách toạc ra.
Tâm trận pháp mất đi, đột nhiên nổ tung.
Một đám mãng xà bị nhốt trong đó tự tàn sát lẫn nhau chỉ còn dư lại mấy chục con đều điên cuồng thoát ra.
Thực lực của chúng lúc này ngang với Tứ giai yêu thú, giờ phút này được thả ra, thấy người nam nhân trên không trung, liền lao tới với đôi mắt đỏ rực..